mardi 28 juin 2016

Đàn ông và đàn bà đến với nhau như thế nào?

"How men and women got together", American Indian, in Favorite Folktales from around the world, edited by Jane Yollen, Pantheon fairy tale & folklore Library, 1988.

Già làng (Old man) đã tạo ra cả thế giới và mọi thứ ở trên đó. Ông đã làm mọi thứ tốt đẹp, trừ có một điều là ông đã để cho đàn ông sống riêng một nơi và đàn bà ở nơi khác, rất xa nhau. Do đó có một lúc họ sống xa nhau.

Lúc đầu đàn ông và đàn bà làm mọi thứ như nhau. Họ săn trâu để lấy thịt ăn, vì họ không có thức ăn nào khác. Rồi đàn ông học làm cung tên, rồi đàn bà học cách thuộc da trâu để may quần áo đẹp.

Một ngày Già làng tự nhủ, tôi nghĩ là tôi đã làm mọi điều tốt đẹp, trừ một sai lầm rất tệ, là đã để đàn ông và đàn bà sống ở hai nơi khác nhau. Không có niềm vui thú nào ở đó cả. Đàn ông và đàn bà khác nhau, và những sự khác nhau này đáng lẽ ra phải được hòa hợp lại để tạo ra nhiều người hơn. Tôi phải làm cho đàn ông và đàn bà trở thành bạn đời của nhau, tôi sẽ làm cho điều đó có vui thú, có những cảm giác tốt đẹp. Nếu không thì đàn ông sẽ chẳng hăng hái làm điều cần thiết, chính tôi là một ví dụ đây !

Già làng bèn đi tới nơi những người đàn bà sống. Ông đi mất bốn ngày và bốn đêm cho tới khi ông tới được nơi đóng trại của đàn bà. Ông nấp sau thân cây và quan sát. Ông tự nhủ, ôi, họ có cuộc sống mới tốt đẹp làm sao, họ có lều trại và quần áo đẹp, trong khi mà đàn ông chỉ có nơi trú ẩn thô kệch và một cái khố quấn ngang hông. Tôi thật là sai lầm khi để họ sống xa chúng tôi đến thế. Lẽ ra họ phải sống cùng chúng tôi và làm cho chúng tôi những thứ đẹp đẽ đó, tôi sẽ trở về và hỏi đàn ông xem họ nghĩ sao về điều đó?


Già làng trở về và kể lại câu chuyện cho đàn ông nghe, họ nói, chúng ta sẽ đi đến sống cùng những con người khác đó. Già làng nói, không chỉ có những thứ đẹp đẽ thôi đâu, còn có một điều gì khác nữa, điều gì rất là vui thú.


Trong lúc đó, ở trại phụ nữ, Nữ Thủ lĩnh (the woman chief) phát hiện ra dấu vết của Già làng để lại và sai một người đàn bà trẻ lần theo để về báo cáo lại. Người đàn bà đi đến trại đàn ông, ẩn nấp và quan sát một lúc, rồi vội chạy thật nhanh về nhà và nói với mọi người : có một trại trong đó có những người sống ở đó, họ khác chúng ta, họ cao hơn và khỏe hơn. Ôi chị em ơi, họ có vẻ sống rất tốt, tốt hơn chúng ta. Họ có những cây gậy nhọn để giết thú làm thức ăn, mà chúng ta không có, họ không bao giờ bị đói !

Khi họ nghe nói vậy, Nữ thủ lĩnh nói, ước gì những con người lạ lùng đó tới đây và giết thú cho chúng ta ăn. Khi họ vừa kết thúc cuộc bàn bạc, thì những người đàn ông cũng vừa băng đồi tới. Đàn bà nhìn họ và thấy họ ăn mặc rất tồi tàn, đầu tóc rối bù, người bốc mùi do không tắm rửa, và da dẻ trông rất bẩn thỉu. Đàn bà nói, trông họ bẩn thỉu và hôi thối quá, chúng ta không muốn những người như vậy. Nữ thủ lĩnh bèn chộp một hòn đá ném họ và la to "Cút đi!", những người đàn bà khác cũng ném đá và la lên : "Cút đi!"

Già làng nói, tôi đã không nhầm khi để những tạo vật này sống xa chúng ta. Đàn bà thật nguy hiểm, lẽ ra tôi không nên tạo ra họ. Rồi Già làng và đàn ông trở về nơi ở của họ.

Khi đàn ông đi khỏi, Nữ thủ lĩnh bèn suy nghĩ lại. Bà nói, những người đàn ông khốn khổ này, họ không biết cách làm tốt hơn, nhưng chúng ta sẽ dạy họ ! Chúng ta sẽ may quần áo cho họ, thay vì làm cho họ xấu hổ, chúng ta sẽ khiến cho họ quay trở lại bằng cách ăn mặc giống như họ.

Trong khi đó, ở trại đàn ông, Già làng nói. Có lẽ là chúng ta nên thử gặp những tạo vật đàn bà này một lần nữa. Tôi đã xoay sở lấy được của họ một món quần áo, tuy là quá nhỏ đối với tôi, nhưng tôi sẽ mặc nó và vẽ mặt mình. Có lẽ Nữ thủ lĩnh sẽ nhìn tôi với đôi mắt khác. Hãy để tôi đi một mình và nói chuyện với bà ấy.


Vậy là Già làng cố gắng ăn mặc đẹp nhất có thể. Ông tắm rửa và xông bằng nước thơm, sau đó nhìn bóng mình trong dòng nước và thốt lên : "Ôi, tôi mới đẹp trai làm sao ! Tôi chưa bao giờ biết là mình lại ưa nhìn đến vậy! Bây giờ, Nữ thủ lĩnh chắc chắn là sẽ thích tôi."

Rồi Già làng trở lại trại đàn bà, những người đàn ông đi theo sau ông. Khi họ đến nơi, đàn bà ra nghênh đón họ trong những chiếc khố da trâu, bôi máu me khắp người để cho giống họ, và nghĩ rằng đàn ông sẽ thích khi thấy đàn bà trông giống mình. Nhưng khi đàn ông thấy họ, những người này hét lên : "Ha, hà rầm, những người đàn bà này trông thật là xấu xí ghê tởm, chúng ta không muốn những tạo vật như vậy!", và họ quay mình bỏ chạy về nhà.

Nữ thủ lĩnh nói, "Có vẻ như là chúng ta đã không thể làm điều gì đúng. Dù sao đi nữa, những người đàn ông này đã hiểu lầm chúng ta. Nhưng tôi vẫn còn nghĩ rằng là chúng ta phải hòa hợp với họ. Tôi nghĩ rằng chúng ta có cái mà họ không có, và họ có cái mà chúng ta không có, và những thứ này phải được cùng nhau. Chúng ta sẽ thử lần cuối làm cho họ hiểu chúng ta, chúng ta hay làm cho mình trở nên xinh đẹp."

Đàn bà bèn xuống sông tắm, họ tắm và chải đầu, tết tóc thành bím, cài trâm và vỏ sò lên đầu. Họ mặc những quần áo đẹp và mềm mại nhất, với những hình vẽ màu sắc rực rỡ như cầu vồng. Họ đeo những món nữ trang trên tai, mũi, cổ và cổ tay. Họ đi những đôi giày thêu, cuối cùng họ tô mặt bằng đất màu đỏ. Trang điểm đẹp tuyệt vời như vậy, họ đi đến trại đàn ông.

Trong trại đàn ông, Già làng rất sưng sỉa và cáu kỉnh. Không gì làm ông thích, nếm món gì ông cũng không thấy ngon, ông ngủ rất kém, và đụng chút là nổi giận. Và tất cả đàn ông cũng đều như vậy. Già làng nói, tôi không biết vấn đề là ở đâu, nhưng tôi ước gì đàn bà xinh đẹp thay vì xấu xí, tỏa hương ngọt ngào thay vì bốc mùi, tính tình nhẹ nhàng thay vì cầm dao và ném đá chúng ta. "Chúng tôi cũng ước như vậy !" tất cả đàn ông đều nói.

Rồi có tiếng đồn rằng, đàn bà đang kéo tới, hẳn là họ đang định giết chúng ta, mau lên, hãy lấy cung và tên ra ! Nhưng Già làng nói, "Không, hãy chờ chút ! Mau lên, hãy đi ra sông và tắm rửa, hãy chà xát cơ thể chúng ta và thoa mỡ lên ! Hãy chải tóc trông cho thật vui mắt, hãy khoác những tấm da đẹp nhất, vẽ mặt với đất màu đỏ, cắm lông chim lên đầu !" Già làng cũng làm như vậy, ông mặc chiếc áo trộm được ở trại đàn bà, ông đội chiếc nón thủ lĩnh của mình, ông đeo nanh gấu ở quanh cổ. Trang phục như vậy, đàn ông bèn đứng ở lối vào trại chờ đàn bà tới !

Đàn bà đi tới, họ vừa đi vừa hát, những chiếc váy trắng của họ làm đàn ông lóa mắt, thân thể họ thơm mùi cỏ ngọt, má họ hồng lên vì thoa đất đỏ. Già làng thốt lên "Ôi, những người đàn bà này mới đẹp làm sao ! Họ làm lóa mắt tôi ! Giọng hát của họ làm vui sướng tai tôi ! Những thân thể thơm tho của họ làm xiêu lòng tôi !" "Họ khiến cho tim chúng tôi đập mạnh !" Những người đàn ông nói. "Tôi sẽ đi gặp Nữ thủ lĩnh và sắp xếp mọi việc với bà ấy," Già làng nói.


Trong lúc đó Nữ thủ lĩnh lưu ý với những người đàn bà, "Ôi, những người đàn ông này quả thực là không phải vô dụng như chúng ta nghĩ. Sự thô kệch của họ là sức mạnh. Nhìn ngắm những bắp tay của họ làm vui thích mắt tôi, âm thanh giọng nói trầm của họ làm rung động tai tôi. Họ không phải chỉ toàn là xấu đâu !"
Già làng đi tới gặp Nữ thủ lĩnh và nói : "Nàng và ta hãy cùng đi tới một nơi nào đó và nói chuyện."


"Vâng, chúng ta hãy làm như vậy," Nữ thủ lĩnh trả lời. Họ đi tới một nơi. Nữ thủ lĩnh nhìn Già làng và thích điều mà bà nhìn thấy. Già làng nhìn Nữ thủ lĩnh và cảm thấy tim đập rộn ràng vì vui.

"Chúng ta hãy thử một điều mà chúng ta chưa từng bao giờ thử làm trước đây," ông nói với Nữ thủ lĩnh.


"Em luôn thích thử những điều mới và hữu dụng", bà trả lời.
"Có lẽ một người trong chúng ta phải nằm xuống dưới, hãy thử xem," Già làng nói.
"Có lẽ một người phải làm vậy," Nữ thủ lĩnh đồng ý. Và họ nằm xuống.



Sau một lúc Già làng nói "Đây hẳn là điều tuyệt vời nhất đã xảy ra với anh. Anh chưa bao giờ tưởng tượng được ra một điều tuyệt vời đến vậy."
"Còn em, Nữ thủ lĩnh nói, em chưa từng mơ thấy một thứ gì ngon tuyệt như thế. Thậm chí còn ngon hơn cả món lưỡi trâu nữa ! Thật quá tuyệt để có thể diễn tả được."


"Chúng ta hãy đi và kể với những người khác về điều này", Già làng nói.

Khi Già làng và Nữ thủ lĩnh trở về trại, họ không thấy ai ở đó nữa. Tất cả các tạo vật đàn ông và đàn bà đã chia thành từng đôi và đi đến một nơi nào đó, mỗi cặp làm theo cách của mình mà chẳng cần ai phải dạy cho ai cả, họ đã tự tìm ra.


Khi đàn ông và đàn bà quay trở về nơi họ đã ra đi, họ đều tươi cười. Mắt họ tươi cười, miệng họ tươi cười, dường như thân thể họ cũng tươi cười.

Từ đó đàn bà chuyển tới sống cùng đàn ông. Họ đem tất cả đồ đạc của mình tới trại đàn ông. Rồi đàn bà may vá cho đàn ông, đàn ông săn thú cho đàn bà. Rồi thế là tình yêu, rồi thế là hạnh phúc. Rồi em bé ra đời (Happy birthday babe !)









Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire