Source : http://thanhnienqghk.wordpress.com/2012/08/01/hoang-sa-truong-sa-belong-to-vietnam/
Việc giành lại Hoàng Sa thực chất là một bài toán. Cứ xem một giàn các nhà toán học nổi tiếng của chúng ta, đông có Khánh Trình, Tiến Dũng, tây có Hà Văn, Bảo Châu... khiến tôi lâu nay có ý chờ đợi vị nào nhón tay giải hộ, chẳng lẽ nó lại khó hơn cái Bổ đề. Thế mà nghe GS NBC phát biểu rằng là "cái gì đã cho đi thì đừng hòng mà đòi lại được", thì tôi đoán là cả ngài ấy cũng bí rồi. Vậy là khó thật ! Vì sao mà khó ? Ấy là vì đó không phải là một bài toán thuần lý, mà có cả tình :
"Cho hay là thói hữu tình
Đố ai gỡ mối tơ mành cho xong"
(Nguyễn Du)
Vì rằng Hoàng Sa - Trường Sa là đảo của ta, đất của ta, dân ta yêu đất nước của mình. Vậy là một mình toán giải không xong, thì phải nhờ văn giải hộ.
Chỉ riêng việc Trung Quốc làm mọi cách, kể cả xâm lược biên giới 1979, để ngăn cản Việt Nam đòi Hoàng Sa, cũng đủ thấy rằng, nếu kiện ra Toà án Quốc tế, là Trung Quốc thua.
Tôi giả sử rằng nếu ta kiện ra Quốc tế, thì có hai trường hợp:
Một là, Quốc tế là một toà án có lương tri (như kiểu Pháp kiện Google mới đây), thì Việt Nam thắng. Tôi lấy ví dụ đơn giản là một người ăn cắp của bạn một cuốn sách, bạn không đòi, vì không biết chẳng hạn, hoặc vì thằng ấy doạ đánh, thì khi đưa ra toà, toà vẫn không thể xử rằng sách là của thằng ăn cắp.
Hai là, Toà xử sách là của thằng ăn cắp, thì Toà không có lương tri, lúc ấy thì ta chỉ việc cho Kilo nã tên lửa vào Toà nhà Thị chính của TQ trên đảo HS thôi ! (cứ doạ trước đã !)
Còn cái Công Hàm của Cụ Đồng, thì ta không đụng tới "Nào ai có khảo mà mình lại xưng !" Ra toà mà TQ đưa nó ra, là ta chứng minh nó vi hiến. Cụ đã làm khéo thế, là để xem con cháu khôn ngoan xử lý thế nào.
Cho nên việc kiện bao giờ cũng tốt, và phải làm, càng sớm càng tốt (chuẩn bị hồ sơ ngay từ bây giờ và năm sau kiện). Vấn đề là TQ sẽ tìm mọi cách để ngăn ta kiện. Điều này lại càng hay, vì nhờ đó ta sẽ thấy rõ : kẻ nào là tay sai của TQ, thì kẻ đó sẽ không muốn kiện.
Thế mà, ai giành lại được Hoàng Sa, thì mới xứng đáng lãnh đạo đất nước. Nếu Đảng Cộng Sản làm được điều đó, thì quả thực là ĐCS đã thực hiện được sứ mệnh của mình một cách vẻ vang : Giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, hoà hợp dân tộc, toàn vẹn lãnh thổ. Nếu Đảng không làm được điều đó, tức là thực sự bán nước, thì ta phải ủng hộ Tấn Sang và Tấn Dũng lật đổ Phú Trọng và Hồng Anh (Hồng Anh đáng ngại hơn Phú Trọng). Tấn Sang là cộng sản chính danh kiểu Cụ Hồ và Cụ Giáp, Tấn Dũng thì còn hơi sợ là nguỵ quân tử, nhưng mà con gái đã gả cho Việt kiều Mỹ, có lẽ nào... Hai ông chia nhau mỗi ông một đảng, thế là có đa đảng.
Cuối cùng là, trừ Sam Raincy, tôi thấy không ai muốn Biển Đông vào tay TQ cả. Cho nên nếu ta đòi chủ quyền Hoàng Sa cùng với quốc tế hoá Biển đông, thì ai cũng mừng thôi. Và ta phải khéo léo gợi ý cho Quốc tế thấy là, từ bao đời nay, Việt Nam là đất nước duy nhất có một đội quân yêu hoà bình, bách chiến bách thắng, và chúng ta xứng đáng hơn ai hết là người bảo vệ Biển đông.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire