dimanche 9 mars 2014
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Phượng hoàng Việt Nam
http://www.rfa.org/vietnamese/programs/ReviewOnlineDomesticPress/1-more-promise-of-the-pm-nn-03072014074340.html
Ông Nguyễn Tấn Dũng mới đây vừa tuyên bố hỗ trợ không giới hạn cho phát triển nông nghiệp, hồi trước Tết ông ấy đã cấp gạo cứu đói cho dân nghèo, ông ấy cũng cho ý kiến về cầu Long Biên, Việt Nam cũng đã tuyên bố ủng hộ Philippines và Malaysie trong việc phản đối đường lưỡi bò... Sự nhất quán trong những hành động của ông ấy cho thấy một sự nhất quán trong tư tưởng, không còn nghi ngờ gì nữa, ông TT là người "có tầm nhìn xa", theo lời GS Tương Lai, và là người có tấm lòng. Nói đến đây, thì tôi nghĩ ngay là chúng ta phải lo bảo vệ ông ấy cho cẩn thận.
Việt Nam ta bao lâu nay cứ mơ thành rồng thành hổ, chẳng hiểu cứ thích những con vật dữ dằn râu ria ấy để làm gì ? Tôi thì thấy rằng chúng ta nên mơ thành chim phượng hoàng (Phenix). Chim phượng là biểu tượng của hạnh phúc, với vẻ đẹp lộng lẫy của trí tuệ, luôn luôn tái sinh từ tro tàn, và khi đánh nhau có thể mổ mắt mãng xà nữa đấy (như trong truyện Harry Potter).
Vậy tôi hy vọng và chúc ngài TT luôn vui khoẻ, sáng suốt, lãnh đạo đất nước đưa Việt Nam thành chim phượng hoàng của khu vực và của thế giới. Tuy nhiên tôi không tin ông ấy có thể một mình làm được điều ấy (không ai có thể một mình làm được điều gì to lớn). Ông ấy cần những người khác, ông ấy cần ông Trương Tấn Sang và ông Nguyễn Phú Trọng để giữ thế chân kiềng, kiềm chế tham nhũng. Ông ấy cũng cần những cố vấn thông minh, sáng suốt trong mọi lĩnh vực, đặc biệt là trong lĩnh vực kinh tế.
Một trong những điều đúng đắn nhất mà ông ấy đã làm là chính sách mở cửa của Việt Nam ra thế giới. Đấy là một chính sách đúng không chỉ cho Việt Nam mà cho tất cả các nước phát triển, chúng ta sẽ mạnh mẽ lên nhờ sự giao tiếp với thế giới, với nhân loại nói chung.
Tôi hy vọng là ông ấy sẽ làm ba điều :
Một là, kiện Trung Quốc đòi Hoàng Sa vào năm tới (2015). Chúng ta phải làm điều đó nếu không sẽ là quá trễ. Thời cơ là lúc này, khi ông Obama (và đảng Dân chủ) còn đang đương chức, khi chúng ta có sự ủng hộ của Nhật, và thân với Nga.
Hai là, xây dựng nhà máy điện hạt nhân. Mặc dù, nếu được chọn lựa, tôi sẽ chẳng thích làm điều đó, vì tôi sẽ còn thích được đi tắm biển ở Phan Rang, Nha trang. Nhưng muốn mạnh ngang Trung Quốc, chúng ta phải làm. Thời cơ cũng hết sức thuận lợi. Tôi xin lưu ý là, Mỹ luôn cảnh giác về vấn đề hạt nhân, nhưng thái độ của họ đối với Việt Nam là khuyến khích rõ ràng (còn ta thì lại chần chứ, muốn hoãn :-) ) Chúng ta sẽ phát triển vượt bậc nếu chúng ta có năng lượng rẻ, và sạch. Khoa học vẫn đang phát triển với tốc độ rất lớn, hạt nhân sẽ càng ngày càng an toàn hơn và tôi tin rằng trong tương lai, cả thế giới sẽ dùng nó. Trong trường hợp mà người ta khám phá ra một nguồn năng lượng khác, phù hợp hơn, thì ta cũng vẫn có thể làm như Pháp, là đóng cửa nhà máy điện hạt nhân, và đâu sẽ lại vào đấy. Chúng ta cũng không phải sợ vay nợ, vay nợ để đầu tư có lợi như vậy thì chúng ta sẽ trả được nợ thôi.
Mới đây, khi xem thông tin đăng ký thi tốt nghiệp, thấy các em chọn thi Vật lý rất là nhiều (các em không chọn thi Sử là do Sử bị môn Ngoại ngữ chiếm chỗ thôi, khi Ngoại ngữ trở thành môn bắt buộc, thì những em chọn Địa lý chắc chắn sẽ chọn Sử. Nhân tiện, Sử quả là một môn khó, vì nó đòi hỏi người học cả óc phân tích lẫn óc tổng hợp). Vậy thì, tôi tin rằng, khi ta làm điện hạt nhân, ta sẽ đồng thời phát triển khoa học. Thật là nhất cử lưỡng tiện.
Ba là, đã đến lúc Việt Nam phải lưu ý phát triển Nghệ thuật và Khoa học xã hội. Những ngành ấy nó giúp cho xã hội phát triển hài hoà. Chúng ta vô cảm vì thiếu nghệ thuật, chúng ta thiếu những nhà tư tưởng để tư duy định hướng cho xã hội. Cũng rất cần phát triển ngành Xã hội học, để nghiên cứu phục vụ xã hội, thì mới tránh được những cảnh xào xáo hỗn loạn như ở các nước Ukraine và Thái lan, vv.
Tôi biết là Trung Quốc sẽ không muốn ta phát triển điện hạt nhân, vì khi đó TQ sẽ không thể nào kiềm chế được Việt Nam nữa. Họ muốn chia cắt đất nước ta như Bắc Hàn và Nam Hàn, để làm ta yếu đi, để dễ bề thống trị được phần nào hay phần ấy. Tôi biết là nếu ông Thủ tướng làm điều ấy, ông ấy sẽ bị nguy hiểm. Nhưng ông ấy cũng hơi già rồi, chắc cũng chẳng sợ, vấn đề là, nếu thiếu một người như ông ấy, thì Việt Nam sẽ rất khó khăn. Ông ấy cũng nên chuẩn bị một vài người có khả năng thay thế ông ấy.
Kính chúc ông Thủ tướng mạnh giỏi, lãnh đạo hiệu quả, lâu dài !
Inscription à :
Publier les commentaires (Atom)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire