Gửi chị Dương : Chị Dương, con mình thì mình phải cố mà cứu nó ! Cái thằng cha của con chị, nó là bác sĩ mà sao nó nói láo như ranh thế ? Chị là mẹ, chị hoàn toàn được quyền can thiệp vào việc chăm sóc, bảo vệ, dạy dỗ con của chị trước pháp luật, cho dù hai bố mẹ đã ly dị ! Chị viết tiếp thư gửi ông Nguyễn Thiện Nhân đi (mặc dù chưa chắc ổng đã can thiệp đâu, cho dù đó là việc của ổng), và ông Phùng Xuân Nhạ, nhắc ông Nhạ là lần trước, việc thằng bé bị bố và mẹ kế bạo hành suốt hai năm ở Hà Nội là có lỗi của nhà trường, tức là lỗi của ổng ! Chị cũng tham vấn luật sư để tìm cách bảo vệ con, cho hai kẻ bất nhân kia chúng phải sợ bớt đi. Theo luật pháp thì chị phải được phép thỉnh thoảng đón con về nhà mẹ đẻ chứ ? (Nếu cần, mỗi lần đón con, chị nhờ xem có ai là người quen hay trong gia đình làm công an để họ đi hộ tống chị !)
Bé 7 tuổi bị bố bạo hành: Người mẹ đau đớn gửi đơn đến BV Việt Đức
Mẹ đẻ bé trai 7 tuổi nghi bị chính bố
đẻ và mẹ kế bạo hành vừa gửi đơn đến bệnh viện (BV) Việt Đức – nơi bố
cháu bé công tác đề nghị BV phối hợp có biện pháp răn đe, giáo dục nhân
viên không xâm hại về thể chất và tinh thần trẻ nhỏ.
Trong lá đơn gửi tới BV Việt Đức- nơi anh Vũ Hoài L đang công tác, chị Bùi Thùy Dương (Đống Đa, Hà Nội) viết:
"Trước đây, những lúc đến đón con, thi thoảng tôi có thấy vệt tím dài lúc thì trên đùi, khi thì ở bắp chân, tôi hỏi con mới biết là con bị đánh và tôi điện thoại hỏi anh ta về việc đó, thì anh bảo: “Dạy dỗ con cái là việc của tôi, cô đừng có can thiệp”.
Càng ngày anh ta càng tìm mọi cách để hạn chế tôi không được đến gần con, có khi là những lí do rất vô lí để trì hoãn, kéo dài việc tôi đón con; thậm chí ngay cả việc tôi gọi điện thoại nói chuyện với con anh ta cũng không cho gọi".
Theo chị Dương, hai mẹ con chị ở cách nhau cũng không xa, trường học của con cũng gần nhưng lần cuối cùng chị được đón con, nói chuyện với con là cách đây 4 tuần.
"Tôi rất nhớ con và ngày 16.4.2019, tôi qua trường con tôi học để thăm con. Tôi vô cùng bàng hoàng, xót xa khi lại thấy những vết bầm tím trên người và các vết xây xước trên mặt con.
Tôi hỏi, con tôi trả lời trong tình trạng hoảng loạn và sợ hãi: “Mẹ N. đánh con”. Nhìn con mà trong lòng tôi đau đớn, tôi hỏi tiếp: “Mẹ N. đánh con bằng gì? Sao con lại bị mẹ N. đánh?”. Một câu trả lời khiến tôi giật mình, xót xa, tôi không thể tin vào tai mình nữa: “Mẹ N. đánh con bằng cây, bằng dép của mẹ N., đánh vào mặt con, con không làm gì sai cả...
Kinh khủng hơn là nỗi sợ hãi của con tôi vì bị mẹ kế doạ: “Sẽ chặt tay, chặt chân nếu chạy ra khỏi lớp học” lời con tâm sự với cô giáo chủ nhiệm..." - chị Dương đau đớn viết trong lá đơn.
Theo chị Dương, chị đã báo cáo sự việc với các cơ quan chức năng để giải quyết.
"Song để cho việc bảo vệ cháu được an toàn hơn nên tôi viết đơn này gửi đến quý các ông (bà) giám đốc và Chủ tịch Công đoàn, Trưởng khoa Chẩn đoán hình ảnh, Bệnh viện Việt Đức phối hợp để răn đe, giáo dục anh Vũ Hoài L. và vợ anh ta để con tôi - cháu M.L không bị xâm hại về thể chất và tinh thần, để con tôi có cuộc sống và tuổi thơ như bao đứa trẻ khác”- chị Dương tha thiết.
Trước đó, khi đón con ở trường, phát hiện con trai có nhiều vết thương, bầm tím trên cơ thể, nghi ngờ bị mẹ kế và bố bạo hành, chị Dương đã thông báo cho gia đình nội ngoại, cũng như cơ quan chức năng để điều tra, làm rõ sự việc.
"Trước đây, những lúc đến đón con, thi thoảng tôi có thấy vệt tím dài lúc thì trên đùi, khi thì ở bắp chân, tôi hỏi con mới biết là con bị đánh và tôi điện thoại hỏi anh ta về việc đó, thì anh bảo: “Dạy dỗ con cái là việc của tôi, cô đừng có can thiệp”.
Càng ngày anh ta càng tìm mọi cách để hạn chế tôi không được đến gần con, có khi là những lí do rất vô lí để trì hoãn, kéo dài việc tôi đón con; thậm chí ngay cả việc tôi gọi điện thoại nói chuyện với con anh ta cũng không cho gọi".
Theo chị Dương, hai mẹ con chị ở cách nhau cũng không xa, trường học của con cũng gần nhưng lần cuối cùng chị được đón con, nói chuyện với con là cách đây 4 tuần.
"Tôi rất nhớ con và ngày 16.4.2019, tôi qua trường con tôi học để thăm con. Tôi vô cùng bàng hoàng, xót xa khi lại thấy những vết bầm tím trên người và các vết xây xước trên mặt con.
Tôi hỏi, con tôi trả lời trong tình trạng hoảng loạn và sợ hãi: “Mẹ N. đánh con”. Nhìn con mà trong lòng tôi đau đớn, tôi hỏi tiếp: “Mẹ N. đánh con bằng gì? Sao con lại bị mẹ N. đánh?”. Một câu trả lời khiến tôi giật mình, xót xa, tôi không thể tin vào tai mình nữa: “Mẹ N. đánh con bằng cây, bằng dép của mẹ N., đánh vào mặt con, con không làm gì sai cả...
Kinh khủng hơn là nỗi sợ hãi của con tôi vì bị mẹ kế doạ: “Sẽ chặt tay, chặt chân nếu chạy ra khỏi lớp học” lời con tâm sự với cô giáo chủ nhiệm..." - chị Dương đau đớn viết trong lá đơn.
Theo chị Dương, chị đã báo cáo sự việc với các cơ quan chức năng để giải quyết.
"Song để cho việc bảo vệ cháu được an toàn hơn nên tôi viết đơn này gửi đến quý các ông (bà) giám đốc và Chủ tịch Công đoàn, Trưởng khoa Chẩn đoán hình ảnh, Bệnh viện Việt Đức phối hợp để răn đe, giáo dục anh Vũ Hoài L. và vợ anh ta để con tôi - cháu M.L không bị xâm hại về thể chất và tinh thần, để con tôi có cuộc sống và tuổi thơ như bao đứa trẻ khác”- chị Dương tha thiết.
Trước đó, khi đón con ở trường, phát hiện con trai có nhiều vết thương, bầm tím trên cơ thể, nghi ngờ bị mẹ kế và bố bạo hành, chị Dương đã thông báo cho gia đình nội ngoại, cũng như cơ quan chức năng để điều tra, làm rõ sự việc.
https://laodong.vn/xa-hoi/be-7-tuoi-bi-bo-bao-hanh-nguoi-me-dau-don-gui-don-den-bv-viet-duc-728999.ldo
Hãy cứu đứa bé
RépondreSupprimerhttps://phongkhamhongphong.vn/chat-luong-phong-kham-da-khoa-hong-phong-phuong-3-quan-5-tphcm.html
https://www.anphabe.com/market-place/q/phong-kham-da-khoa-hong-phong-tot-khong/25213/answer
https://www.foody.vn/ho-chi-minh/phong-kham-da-khoa-hong-phong/binh-luan
https://www.youtube.com/watch?v=5KKlwRhCw8o