Các bác đọc mau kẻo lỡ tôi bị tường lửa !
Trước tiên tôi phải nói rõ rằng những người Việt gốc Hoa mà tôi biết đều rất thông minh, dễ chịu, nói hoàn hảo hai thứ tiếng Việt và Hoa. Song tôi coi họ là người Việt, và tôi nghĩ họ phải có bổn phận và trách nhiệm với Việt Nam, đất nước của họ. Và nếu cha ông họ đã phải rời bỏ đất nước để đến sống ở Việt Nam, thì tôi nghĩ họ cần yêu mến và biết ơn Việt Nam, và phải bảo vệ nó, chứ không phải lại tìm cách biến nó thành một phần của nước Đại Hán, mà cha ông họ đã không chịu nổi. Như tôi đây đến học hành và sống sung sướng ở nước Pháp, thì tôi sẽ đóng góp để trả ơn đất nước này, chứ tôi không hiểu được các bạn nhập cư Hồi giáo và châu Phi, chẳng lẽ họ muốn biến đất nước đẹp đẽ này thành cái xứ sở mọi rợ mà họ đã liều cả mạng để thoát khỏi hay sao ?
Vì vậy tôi có đôi lời với các ông Thái thú và Phó Thái thú Trung Hoa đang lén lút, đúng như bản chất ngàn đời của đất nước họ, tìm cách thao túng Việt Nam (Xin các bác blogger trí thức dân chủ điều tra thêm lý lịch của ông Lê Hồng Anh ở Ban bí thư, nơi có trách nhiệm bổ nhiệm Phó Thủ tướng, tôi thấy chắc ông ấy có họ hàng với ông Hoàng Trung Hải).
http://drt.danang.vn/62-3-7518/Tai-Da-Nang-Khai-mac-Hoi-nghi-tong-ket-.aspx
Thưa các ông Trung Hoa! Về "Đại Hán", thì tôi không rành tiếng Hán, nhưng tôi đoán "Hán" có nghĩa là "cái mồm". "Hảo hán" có nghĩa là "mồm tốt", "Đại Hán" có nghĩa là "mồm to", cứ mở ra đớp đớp hết món này đến món khác vào một cái bụng cũng rất to, ăn tàn phá hại hết sạch cả mọi thứ rồi thì nay thè lưỡi ra biển Đông quét sạch cả tôm con cá bé. Vừa xơi vừa tiếp tục một "giấc mộng Trung Hoa", mơ sao cho mồm ngày càng to hơn nữa.
http://fr.dreamstime.com/illustration/grande-bouche-d-hippopotame.html
Tôi xin kể cho các ông nghe một giai thoại. Tôi có bà chị có dịp sang thăm thú Trung Hoa, thấy nhiều điều hay lạ. Nhưng điều bà ấy ấn tượng nhất là khi được mời mua "con phát tài" (tôi không nhớ rõ tên của nó), là một vật có hình một con thú bụng to, mồm to, nhưng không có hậu môn (tôi dùng tiếng Hán cho nó sang trọng). Nguyên tắc là người Trung Hoa tưởng tượng rằng, con vật ấy nó cứ há cái mồm to, ăn vào cái bụng to, mà không ỉa ra, thì cứ giữ mãi "tài lộc" ở trong bụng, vì thế mà phát tài!!! (thông minh thật!!) Bà chị được một phen kinh hãi : "Cứ tưởng tượng mình bị táo bón hai ba ngày, chất thải tích tụ lại, chất độc ngấm ngược vào máu, chạy khắp thân thể, chạy lên tim não, là đã thấy bứt rứt khó chịu lắm rồi, thế mà lại còn ăn mãi mà không ỉa ra nữa !!!" Tôi thì lại còn kinh hãi hơn, khi tôi tưởng tượng cả cái dân tộc Trung Hoa mấy nghìn năm táo bón sưng sỉa, mà mồm thì to, cứ ăn nữa ăn mãi, phen này chắc nó sắp vỡ ra, thì phải mau mau giải phóng biển Đông cho khí nó có đường thoát ra, chứ không các nước láng giềng chắc phải nghẹt thở mà chết !!
Cho nên tôi thấy là ông Hoàng Trung Hải không xứng đáng với lòng tin của người Việt Nam. Thế thì ông về Trung Hoa của các ông đi. Còn nếu ông muốn ở lại, thì ông phải xứng đáng là người Việt Nam. Vụ bô-xít chính là do ông, vụ đưa người Trung Quốc đông đảo vào Việt Nam, là do ông, vụ xây nghĩa trang liệt sĩ Trung Quốc là do ông, và ắt hẳn là còn nhiều nữa. Như vậy là đã quá rõ.
Về tài năng kinh tế của ông Hoàng Trung Hải, thì còn phải bàn. Nhưng điều hiển nhiên là, "chủ nghĩa mồm to" sẽ không bao giờ muốn kinh tế Việt Nam phát triển, vì như thế Việt Nam sẽ không bao giờ phụ thuộc vào họ nữa. Và mọi người cứ hỏi xem vì sao mà kinh tế Việt Nam không phát triển ?
Cuối cùng là, tôi dành rất nhiều tin tưởng cho ông Nguyễn Tấn Dũng, vì trong một bối cảnh như thế, mà ông ấy đã đứng vững, đã gửi sinh viên sang phương Tây, đã phát triển đất nước, đã phát biểu giữ chủ quyền. Tôi cũng dành nhiều thiện cảm cho ông Trương Tấn Sang và tôi nghĩ ông ấy là một chỗ dựa vững chắc. Tôi mong mọi người luôn ý thức về lưỡi dao kề cổ ông Nguyễn Tấn Dũng từ bao năm nay, về lòng can đảm của ông ấy. Kính chúc hai ông và những người Việt Nam yêu nước được an lành, vững mạnh.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire