Chị Hương, chị nghe kỹ điều tôi nói nè :
Nếu có thể, chị nên giữ nguyên hiện trạng, đừng đưa sự việc ra toà giải quyết, vì sao chị biết không ?
Vì như cái thằng chồng phũ như chó, vô tình bạc nghĩa của chị nó nói chính mồm nó, thì nó đợi sự việc giải quyết xong xuôi, thì nó sẽ ra Hà Nội "thăm con" một thể, rồi sẽ giành nuôi một thằng (để chia tiền đền bù đó !) Con của nó đẻ ra, chịu bao cơ cực như vậy, mà nó đợi cho mọi người giải quyết mọi sự xong xuôi, rồi mới "ra thăm", rồi chia đàn sẻ nghé ! Sướng nhỉ, ở đâu ra cái thói ăn sẵn nằm ngửa như vậy chứ ?
Như vậy thì, nếu chị không đưa sự việc ra toà giải quyết êm thấm, thì hắn sẽ không thể đòi nuôi con được, chị có biết vì sao không ? Vì như một ông luật sư đã giải thích, việc đưa ra toà sẽ rất rắc rối, vì phải huỷ một phần bản án cũ, con chung hay là không phải con chung, vv. Cho nên, nếu thằng chồng cũ của chị muốn nuôi con, thì chị cứ để cho nó tự mình làm tất cả các việc ấy, rất nhiêu khê tốn kém, và còn lâu nó mới làm được. Như vậy các cháu có thời gian để lớn lên, cứng cáp hơn.
Và nếu chị cùng gia đình anh Sơn (có vẻ là người tốt), thoả thuận với nhau được, thì không cần đưa ra toà làm gì, vì như vậy là dọn sẵn mâm cỗ cho thằng kia ăn đấy !
Chị suy nghĩ thật cẩn thận, bàn cùng gia đình anh Sơn nhé ! Tôi cầu khấn Phật Bà Quan Âm che chở phù hộ độ trì cho chị cùng các cháu !
PS : Chị cũng đừng có bùi tai mà hàn gắn với hắn ! Hắn chưa có một lời nào ân hận vì việc đối xử với chị đâu ! Ngu một lần rồi đừng ngu lần nữa, mẹ ngu là con khổ đó ! Mình làm mẹ rồi mình không được quyền ngu nữa !
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire