Trường hợp thứ hai là phe thân Trung Quốc trong ĐCSVN muốn ám hại ông Nguyễn Bá Thanh; trường hợp này theo tôi là nguy hiểm nhất, vì chúng có tiền của TQ, và có quyền lực của ĐCS. Trường hợp này có vẻ thuyết phục nhất, vì đầu độc bằng phóng xạ thì người thường cũng khó mà làm được, người thường thì họ dùng những thứ thuốc độc thông thường, phải đến một mức nào đấy thì mới có được phóng xạ mà đem đi đầu độc chứ ? Việc đầu độc bằng phóng xạ còn chứng tỏ là chúng quyết giết ông Thanh bằng được, vì nhiễm độc không biểu hiện ra ngay, và khó cứu chữa được sau đó. Như vậy, nếu mà may ra nhờ tiến bộ của Khoa học kỹ thuật mà tạm thời còn duy trì được mạng sống của ông Thanh, thì việc trở về Việt Nam cũng rất nguy hiểm cho ông ấy. Chỉ cần một trong bốn ông thuộc Ban bảo vệ sức khỏe Trung ương mà thuộc phe ám sát ông Thanh, thì hắn sẽ sẵn sàng ra tay lần nữa ! Trung ương đã không bảo vệ được ông Thanh thì tôi mong Đà nẵng sẽ hết sức bảo vệ ông ấy !
Nếu theo giả thuyết này, thì xem lại hồ sơ bệnh án của ông Thanh, hỏi ông ấy, chắc cũng phải xác định được thời gian ông ấy bị đầu độc, và người mà ông ấy nghi ngờ. Và thậm chí cả trong trường hợp mà ông ấy nghi ngờ mà không có bằng chứng, thì cũng phải tin ông ấy và lặng lẽ loại kẻ tình nghi cùng tay chân của hắn ra khỏi chính quyền; việc này tất nhiên là cực khó, vì ắt hẳn là kẻ ấy phải nắm được công an hoặc/và quân đội, thì mới có thể ra tay được với ông Thanh; và tất nhiên là chúng cũng có thể ra tay được với ông Trọng, ông Sang và ông Dũng. Tôi xin mời các ông lưu ý và suy nghĩ xem bên công an và quân đội có ai đáng sợ không ?
(còn tiếp)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire