Người đi hờ hững tấm tình tôi
Mờ sương ngọn cỏ chân mây vắng
Lạnh lẽo bao mùa đông đã trôi
Lại một đông dài vắng tuyết rơi
Dạ lan hương đã chớm nụ rồi
Ngập ngừng e lệ còn chưa nở
Biết ai người thương mến hoa ơi !
Lòng cũng như hoa, luống ngậm ngùi
Yêu ai chỉ biết đợi chờ thôi
Mong người quân tử thương tìm đến
Để cánh hoa kia bớt lạc loài.
Mắt lệ rưng rưng, dạ bồi hồi
Tình thắm mà sao nỡ chia phôi
Trùng dương ôm mộng ai mê mải
Hoa xuân chỉ có một thời thôi
Sợ khi người thương đến, hoa ơi
Thì đóa hoa kia héo tàn rồi
Cánh hoa lả tả buông đầy đất
Nhụy hoa còn tiếc mãi không nguôi !
Vậy sao anh không hẹn một lời,
Vậy sao anh không đến anh ơi?
Để hồn em cứ lang thang mãi
Trên cánh đồng hoang mấy mùa rồi.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire