Thì sao không ngỏ một lời cùng em?
Cớ sao đứng mãi một bên,
Vần thơ gieo chữ cho tim bồi hồi?
Phải điều ràng buộc thì thôi,
Còn như nước chảy bèo trôi một mình
May ra một chút hữu tình
Phải duyên nối lại ân tình gió đưa
Biết đâu duyên nợ kiếp xưa
Kiếp này chẳng trả lại vừa kiếp sau
Bóng thu đã xế ngang đầu
Lòng thu nhuốm một giấc màu quan san
Ru tình tha thiết miên man
Hồn ai mãi vấn vương sang xứ Đoài.
Source image : http://framboise782.free.fr/Automne.htm
gfdgd
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire