Có kẻ, như lời bác Trọng Vĩnh kể, lại nói là, Trung Quốc đã giúp ta hai cuộc kháng chiến, nên ta phải biết ơn họ, không được động đến họ !!! Tôi đảm bảo với các bác, gã nào lên giọng kể công như thế thì là dân Tàu khựa thứ thiệt đó ! Các bác hỏi lại gã ấy, sao ngày xưa lúc giúp ta kháng chiến, không nói rõ là bây giờ tao giúp mầy, mai mốt tao xiết đất xiết đảo mầy trả nợ, để chúng tôi còn tính, sau này khỏi phải mang ơn lâu, ơn dài? Đấy là đầu cơ tình cảm, đầu cơ xương máu, là tính toán kiểu con buôn, chứ làm ơn có ai đòi trả ơn bao giờ?
Thế khi xưa, một ngàn năm chúng bay sang vơ vét của cải nước Việt ta :
"[...]
Bại nhân nghĩa nát cả đất trời,
Nặng thuế khoá sạch không đầm núi.
Người bị ép xuống biển còng lưng mò ngọc, ngán thay cá mập thuồng luồng.
Kẻ bị đem vào núi đãi cát tìm vàng, khốn nỗi rừng sâu, nước độc.
Vét sản vật, bắt chim trả, chốn chốn lưới chăng,
Nhiễu nhân dân, bẫy hươu đen, nơi nơi cạm đặt.
Tàn hại cả giống côn trùng cây cỏ,
Nheo nhóc thay kẻ goá bụa khốn cùng [...]"
Bao nhiêu của cải vàng ngọc chim thú ấy, chúng bay cướp mang về Trung Quốc, có nhớ ơn, trả ơn chúng ta chưa? Còn bao năm nay, chúng ta sản xuất gạo rau, cây trái, xuất sang Trung Quốc nuôi dân chúng bay, và còn nuôi nữa, vẫn chưa đủ trả ơn hay sao ? Ơn gì mà ơn to ơn dày thế ? Chúng bay đưa quân sang Việt Nam năm 1979, giết dân Việt Nam ta, có còn ơn nghĩa gì nữa không?
Ôi giời ơiiiiii ! Ông Khổng Tử ơi là ông Khổng Tử ơiiiiiii !!!!!! Ngày xưa, ông dạy dỗ dân Trung Quốc thế nào, những là "tam tòng, tứ đức, ngũ trảo, thập lục chữ vàng...."; mà nay con cháu ông chúng nó ngu si, man rợ, cướp đất, cướp đảo, giết người, diệt cây... như vậy !!!! Bớ ba hồn bảy vía nhà ông Khổng Tử, ông có sống khôn thác thiêng, thì ông quay về dạy lại cho dân Trung Quốc nhà ông ít tiếng Anh, cho chúng văn minh lên chút, bớt dã man, mọi rợ đi, cho hàng xóm nhà chúng được nhờờờờờờờ !!!!!
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire