Jaccottet (Philippe)
L'Ignorant
http://www.ac-grenoble.fr/disciplines/lettres/podcast/BTI/Textes/158.htm
"Le Locataire"
A Francis Ponge
Nous habitons une maison légère haut dans les airs,
le vent et la lumière la cloisonnent en se croisant,
parfois tout est si clair que nous en oubliant les ans,
nous volons dans un ciel à chaque porte plus ouvert.
Les arbres sont en bas, l’herbe plus bas, le monde vert,
scintillant le matin et , quand vient la nuit s’éteignant,
et les montagnes qui respirent dans l’éloignement
sont si minces que le regard errant passe au travers.
La lumière est bâtie sur un abîme, elle est tremblante,
hâtons-nous donc de demeurer dans ce vibrant séjour,
car elle s’enténèbre de poussière en peu de jours
ou bien elle se brise et tout à coup nous ensanglante.
Porte le locataire dans la terre, toi, servante !
il a les yeux fermés, nous l’avons trouvé dans la cour ,
si tu lui as donné entre deux portes ton amour,
descends-le maintenant dans l’humide maison des plantes.
Người khách trọ
Chúng tôi ở trong ngôi nhà nhẹ trên cao trong không,
Gió và ánh sáng giao nhau tạo thành vách tường,
Đôi khi mọi thứ trong trẻo đến nỗi chúng tôi quên đi tháng năm,
Chúng tôi bay trong bầu trời mở thêm từng cánh cửa.
Cây cối ở dưới kia, cỏ ở dưới thấp hơn, thế giới xanh lá
Lấp lánh vào buổi sáng, và tắt đi khi đêm đến
Và núi non đang hít thở nơi xa xôi
Mỏng đến nỗi ánh nhìn lang thang xuyên thấu.
Ánh sáng xây trên vực thẳm, đang run rẩy
Chúng ta hãy vội lên vào ở nơi trú ngụ rung động này
Bởi chỉ trong vài ngày nàng sẽ tối tăm vì phủ bụi
Hoặc nàng vỡ tan và đột ngột làm ta ứa máu
Hãy đem người khách trọ vào trong đất, em ơi, người nữ tỳ !
Chàng nhắm nghiền mắt, chúng tôi đã tìm thấy chàng trong sân
Nếu em đã cho chàng tình yêu của em, giữa hai cánh cửa
Thì bây giờ hãy đưa chàng xuống ngôi nhà ẩm ướt của cây.
http://rablog.unblog.fr/2013/01/07/le-chien-qui-a-vu-dieu/
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire