lundi 11 mai 2015
Vinh quang của Đảng Cộng Sản (2)
JEAN LOUIS THÉODORE GÉRICAULT - La Balsa de la Medusa (Museo del Louvre, 1818-19) - Le Radeau de La Méduse
Vậy bây giờ nếu các bác chịu là, ĐCS họ tự lo cho giai cấp của họ được, và rằng là, tầng lớp trí thức tham lam tâm địa kém không thể lo cho họ được, thì chúng ta bàn tiếp về việc ĐCS và giai cấp vô sản cần gì ?
Tôi cho rằng, họ cần hai điều : một là, họ được ăn no, hoặc chí ít là không bị chết đói; hai là, họ được quyền tiếp cận giáo dục phổ thông, cho đến một lứa tuổi nào đấy, chẳng hạn tôi cho là 16 tuổi là vừa ! Cả hai quyền này, theo tôi, đều là hết sức chính đáng, và nếu chính quyền nào không đảm bảo được hai điều này cho nhân dân của họ, thì họ nên chuyển giao quyền lực cho ĐCS, và ĐCS đã, đang và sẽ làm rất tốt.
Có những bác không hài lòng, cho rằng là Cộng Sản lãnh đạo kém, cho nên đất nước không giàu, thì thực ra cái lý lẽ đó nó cho thấy cái tri thức kém cỏi của bác ấy. ĐCS lãnh đạo dở, thì ai cũng biết rồi, chẳng cần bác ấy phải nhọc công tìm ra châu Mỹ như thế, bác ấy nên chăm chỉ trau giồi nghiên cứu để tìm ra điều gì mới hơn. Vấn đề là, mục tiêu của ĐCS không phải là sự giàu có, mà khiêm tốn hơn nhiều, đó là thoát khỏi sự nghèo đói thất học cho đa số dân chúng. Đó là điều thực sự tuyệt vời. Nước Pháp đã trải qua CM 1789, và họ vẫn còn lúng túng rất lâu cho đến khi mà họ bắt đầu công cuộc giáo dục phổ cập của họ vào khoảng năm 1870. Và tôi cho rằng nước Pháp phát triển văn minh hơn tất cả nước khác như ngày nay, chính là nhờ chính sách giáo dục ấy. Dân chúng của họ, được hưởng giáo dục, đã phát triển đồng đều và đến một lúc thì bật lên mạnh mẽ.
Việt Nam đã bắt đầu chính sách giáo dục của họ từ năm 1945 (cảm ơn Cụ Hồ), và đến nay, cũng 70 năm trôi qua rồi, sắp được 100 năm rồi. Và nếu mà các bác sống ở nước ngoài, thì các bác sẽ thấy, đúng như GS Nguyễn Văn Tuấn nói, người dân Việt Nam ở nước ngoài thường nhận được nhiều lời khen ngợi. Tôi tin rằng những lời khen ngợi ấy không phải tự nhiên mà có, mà đó là vì dân Việt Nam có được hưởng một nền giáo dục đại chúng lâu dài, cho nên tuy giáo dục chưa phải là xuất sắc lắm, dân chúng chưa phải là văn minh lắm, nhưng rõ ràng là họ đỡ mọi rợ hơn, và trí thức hơn, so với dân một số nước khác.
Vậy là, khi dân chúng được ăn no và học hành, thì họ sẽ phát triển, tiến hóa lên, và ĐCS của họ cũng theo đó mà phát triển, tiến hóa lên, và tôi thấy là, Đảng Xã hội của Pháp có rất nhiều nguyên tắc giống với ĐCS, mặc dù là cũng vẫn có một ĐCS Pháp nữa. Và ở bên Pháp, thì mọi người thừa nhận là, ở nơi mà ĐCS Pháp nắm quyền, thì những công trình công cộng để phục vụ người dân đều rất nhiều và tốt; các công viên, các đường chạy bộ để dân chúng rèn luyện sức khỏe, các khu liên hợp thể thao, hồ bơi... đều phục vụ rất tốt. Và tôi phải thừa nhận là sống ở một nơi như thế, thì tôi cảm thấy khá sung sướng, nhà rẻ, thức ăn rẻ, tha hồ đi chơi, luyện tập thể thao, thăm thú bảo tàng... tuy là có hơi bất ổn đôi chút vì dân chúng ít học, dạy con cái rất tồi, nhưng nói chung là chính quyền quản lý tốt.
(còn tiếp)
Inscription à :
Publier les commentaires (Atom)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire