samedi 6 juillet 2013

Mùa xuân dịu êm trở lại

Le doux printemps revient...

Le doux printemps revient, et ranime à la fois
Les oiseaux, les zéphirs, et les fleurs, et ma voix.
Pour quel sujet nouveau dois-je monter ma lyre ?
Ah ! Lorsque d'un long deuil la terre enfin respire,
Dans les champs, dans les bois, sur les monts d'alentour,
Quand tout rit de bonheur, d'espérance et d'amour,
Qu'un autre ouvre aux grands noms les fastes de la gloire ;
Sur un char foudroyant qu'il place la victoire ;
Que la coupe d'Atrée ensanglante ses mains :
Flore a souri ; ma voix va chanter les jardins.
Je dirai comment l'art, dans de frais paysages,
Dirige l'eau, les fleurs, les gazons, les ombrages.
Toi donc, qui, mariant la grace et la vigueur,
Sais du chant didactique animer la langueur,
Ô muse ! Si jadis, dans les vers de Lucrèce,
Des austères leçons tu polis la rudesse ;
Si par toi, sans flétrir le langage des dieux,
Son rival a chanté le soc laborieux ;
Viens orner un sujet plus riche, plus fertile,
Dont le charme autrefois avoit tenté Virgile.
N'empruntons point ici d'ornement étranger ;
Viens, de mes propres fleurs mon front va s'ombrager ;
Et, comme un rayon pur colore un beau nuage,
Des couleurs du sujet je tiendrai mon langage.
L'art innocent et doux que célèbrent mes vers,
Remonte aux plus beaux jours de l'antique univers.

(Les jardins, Chant 1)

Jacques DELILLE   (1738-1813)


Mùa xuân dịu êm trở lại

Mùa xuân dịu êm trở lại, và làm sống động cùng lúc
Chim chóc, gió nhẹ, hoa và giọng nói của em
Cho chủ đề mới nào em sẽ lên dây cây đàn lyre ?
A ! Khi mà sau một cơn tang tóc dài đất cuối cùng cũng thở
Trên cánh đồng, trong cánh rừng, trên những ngọn núi xung quanh
Khi vạn vật đều cười vì hạnh phúc, hy vọng và tình yêu,
Cầu cho một ai khác nhân danh những huy hoàng của vinh quang;
Trên cỗ xe sấm sét đặt lên chiến thắng
Mà chiếc cốc của Atrée làm bàn tay đẫm máu:
Nữ thần Hoa đã mỉm cười; giọng em sẽ ngợi ca những khu vườn.
Em sẽ nói làm thế nào mà nghệ thuật, trong những phong cảnh tươi mát;
Đã hướng dẫn nước, hoa, bãi cỏ, bóng cây,
Vậy là anh, kết hợp duyên dáng và sức mạnh
Với bài ca học tập, đã làm sống động u hoài
Ôi nàng thơ, nếu ngày xưa, trong những vần thơ của Lucrèce,
Nàng đã mài dũa sự khắc nghiệt từ những bài học khắc khổ
Nếu bởi nàng, không làm tàn héo ngôn ngữ của những vị thần
Đối thủ của nàng đã ca ngợi lưỡi cày siêng năng;
Hãy đến trang hoàng một đề tài phong phú và màu mỡ hơn
Mà vẻ duyên dáng ngày xưa đã quyến rũ cả Virgile.
Chúng ta đừng mượn ở đây những trang sức xa lạ;
Hãy đến, những bông hoa của chính em sẽ phủ lên vầng trán;
Và như một tia sáng tinh khiết tô màu lên một đám mây đẹp,
Với những màu sắc của chủ đề dành cho ngôn ngữ của em;
Nghệ thuật ngây thơ và êm dịu mà những vần thơ ngợi ca
Về lại những ngày đẹp nhất của vũ trụ thời cổ đại.







Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire