jeudi 30 mai 2013
Sương rơi
Rosées
Je rêve, et la pâle rosée
Dans les plaines perle sans bruit,
Sur le duvet des fleurs posée
Par la main fraîche de la nuit.
D'où viennent ces tremblantes gouttes ?
Il ne pleut pas, le temps est clair ;
C'est qu'avant de se former, toutes,
Elles étaient déjà dans l'air.
D'où viennent mes pleurs ? Toute flamme,
Ce soir, est douce au fond des cieux ;
C'est que je les avais dans l'âme
Avant de les sentir aux yeux.
On a dans l'âme une tendresse
Où tremblent toutes les douleurs,
Et c'est parfois une caresse
Qui trouble, et fait germer les pleurs
René-François SULLY PRUDHOMME (1839-1907)
Sương rơi
Tôi mơ thấy giọt sương nhợt nhạt
Rơi trên cánh đồng, lặng lẽ như hạt ngọc
Đậu lên cánh hoa êm mượt như nhung
Bởi bàn tay mát của màn đêm
Những giọt sương run rẩy từ đâu ?
Trời không mưa, tiết trời trong sáng;
Đó là vì trước khi thành hạt
Chúng đã đọng trong không khí rồi.
Nước mắt tôi từ đâu, ngọn lửa
Tối nay, êm dịu tận đáy trời
Đó là tôi đã có chúng trong hồn
Trước khi chúng dâng lên mắt
Chúng ta có trong tâm hồn lòng âu yếm
Nơi run rẩy mọi nỗi đau
Và đôi khi chỉ cần một vuốt ve
Làm rung động, và nảy mầm nước mắt.
Inscription à :
Publier les commentaires (Atom)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire