dimanche 5 mai 2013
Giọng nói người bạn thân
La voix d'un ami
Si tu n'as pas perdu cette voix grave et tendre
Qui promenait mon âne au chemin des éclairs
Ou s'écoulait limpide avec les ruisseaux clairs,
Eveille un peu ta voix que je voudrais entendre.
Elle manque à ma peine, elle aiderait mes jours.
Dans leurs cent mille voix je ne l'ai pas trouvée.
Pareille à l'espérance en d'autres temps rêvée,
Ta voix ouvre une vie où l'on vivra toujours !
Souffle vers ma maison cette flamme sonore
Qui seule a su répondre aux larmes de mes yeux.
Inutile à la terre, approche-moi des cieux.
Si l'haleine est en toi, que je l'entende encore !
Elle manque à ma peine ; elle aiderait mes jours.
Dans leurs cent mille voix je ne l'ai pas trouvée.
Pareille à l'espérance en d'autres temps rêvée,
Ta voix ouvre une vie où l'on vivra toujours !
Marceline DESBORDES-VALMORE (1786-1859)
Giọng nói người bạn thân
Nếu bạn chưa đánh mất giọng nói trầm và âu yếm
Dẫn hồn tôi đến con đường của tia chớp
Hoặc chảy dài trong vắt cùng những dòng suối trong
Hãy cất giọng lên một chút thôi
Vì tôi muốn được lắng nghe
Nỗi ưu phiền của tôi nhớ nó
Nó giúp tôi trong những ngày dài
Trong hàng trăm nghìn giọng nói
Tôi sẽ nhận ra nó
Tựa như niềm hy vọng vào thời gian mơ ước
Giọng nói bạn mở ra một cuộc đời
Nơi chúng tôi sẽ luôn sống cùng nhau!
Hãy thổi về phía nhà tôi ngọn lửa âm vang
Chỉ mình nó biết trả lời cho bao giọt nước mắt
Vô dụng trên trái đất này, hãy đưa tôi đến gần bầu trời
Nếu chính là hơi thở của bạn mà tôi còn nghe !
Nỗi ưu phiền của tôi nhớ nó
Nó giúp tôi trong những ngày dài
Trong hàng trăm nghìn giọng nói
Tôi sẽ nhận ra nó
Tựa như niềm hy vọng vào thời gian mơ ước
Giọng nói bạn mở ra một cuộc đời
Nơi chúng tôi sẽ luôn sống cùng nhau!
Inscription à :
Publier les commentaires (Atom)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire