Dans les nuits d'automne, errant par la ville,
Je regarde au ciel avec mon désir,
Car si, dans le temps qu'une étoile file,
On forme un souhait, il doit s'accomplir.
Enfant, mes souhaits sont toujours les mêmes :
Quand un astre tombe, alors, plein d'émoi,
Je fais de grands voeux afin que tu m'aimes
Et qu'en ton exil tu penses à moi.
A cette chimère, hélas ! je veux croire,
N'ayant que cela pour me consoler.
Mais voici l'hiver, la nuit devient noire,
Et je ne vois plus d'étoiles filer.
François COPPÉE (1842-1908)
Sao băng
Những đêm mùa thu, lang thang trên phố
Em nhìn bầu trời lòng thầm mong muốn
Nếu trong khoảnh khắc một vì sao rơi
Điều em ước mong sẽ thành hiện thực
Ngây thơ, điều em ước vẫn vậy thôi
Khi vì sao rơi, tràn đầy cảm xúc
Em ước thật nhiều để anh yêu em
Ở nơi tha hương anh nghĩ tới em.
A điều hoang tưởng, mà em muốn tin
Chỉ còn có vậy để mà an ủi
Nhưng kìa đông tới, màn đêm tăm tối
Em chẳng còn thấy những vì sao rơi.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire