L'univers est un poème ...
Mystérieux moment où l'on commence à vivre...
La matière s'anime à ton souffle, mon Dieu.
L'âme qu'elle a reçue est un rayon de feu
Qui remonte vers toi, prisonnier qu'on délivre.
Et la vie est partout. Comme on lit dans un livre,
Dans le monde insondable on voudrait lire un peu,
Pour voir si le travail alterne avec le jeu,
Et si les coeurs parfois mêlent la flamme au givre.
La Terre pleure et rit. L'homme ainsi l'a voulu.
Dès le premier dîner il se montre goulu
Et verse le vin pur sur la pomme indigeste.
Le poète, à l'aspect de la voûte céleste,
Se dit, rêvant de vers et tombant à genoux
Le monde est un poème et Dieu l'a fait pour nous.
Léon-Pamphile LE MAY (1837-1918)
Vũ trụ là một bài thơ
Khoảnh khắc huyền bí khi ta bắt đầu sự sống...
Vật chất sống động nhờ hơi thổi của Thượng đế
Tâm hồn nó đón nhận là tia lửa dâng lên,
Kẻ tù nhân được Người giải thoát.
Và sự sống tràn khắp nơi. Như ta đọc trong cuốn sách
Trong thế giới khôn dò ta muốn đọc đôi chút
Để xem có phải lao động xen lẫn trò chơi
Và trái tim đôi khi hòa lửa vào sương giá.
Trái đất khóc và cười. Con người đã muốn vậy
Ngay bữa tối đầu tiên hắn đã tham ăn
Rưới rượu vang lên trái táo khó tiêu.
Nhà thơ, khi nhìn ngắm vòm trời
Mơ mộng bằng vần thơ và quỳ gối
Tự nhủ rằng thế giới là một bài thơ
Mà Thượng đế sáng tạo ra cho chúng ta.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire