Au mois d'avril, la terre est rose,
Comme la jeunesse et l'amour ;
Pucelle encore, à peine elle ose
Payer le Printemps de retour.
Au mois de juin, déjà plus pâle
Et le coeur de désir troublé,
Avec l'Eté tout brun de hâle
Elle se cache dans le blé.
Au mois d'août, bacchante enivrée,
Elle offre à l'Automne son sein,
Et roulant sur la peau tigrée,
Fait jaillir le sang du raisin.
En décembre, petite vieille,
Par les frimas poudrée à blanc,
Dans ses rêves elle réveille
L'Hiver auprès d'elle ronflant.
Théophile GAUTIER (1811-1872)
Điệu hát
Tháng tư, mặt đất màu hồng
Như tuổi trẻ và tình yêu
Còn trinh nữ, chỉ hơi dám,
Đáp trả lại cho Mùa Xuân.
Tháng sáu, đã nhạt sắc hơn
Trái tim ham muốn khuấy động
Với Mùa Hè nâu rám nắng
Nàng giấu mình trong lúa mì.
Tháng tám, nữ thần say rượu
Nàng tặng Mùa Thu bầu vú
Lăn mình trên da vằn vện
Làm tứa ra máu rượu nho
Tháng mười hai, cô bé già
Rắc bột sương giá trắng xóa
Trong mơ, nàng làm thức giấc
Mùa Đông nằm ngáy kế bên.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire