Thưa các bác , tôi xin nói ngay với các bác là tôi đọc Phạm Thị Hoài chừng hai lần (một lần tiếng Pháp, văn dịch, lần khác tiếng Việt), sau đó là tôi không bao giờ đọc nữa. Không phải chỉ vì tôi thấy chị ấy chẳng có trí tuệ lẫn tâm hồn, kiến thức cũng không, mà còn vì, như một văn nhân nhận định, văn của Hoài không bao giờ có tiếng cười ! Hoài không có khiếu hài hước, cho nên đọc văn của chị ấy thấy có cảm giác như là bí ỉa, khó chịu lắm, chẳng biết chị ấy có bị cái bệnh kinh niên gì không !
Hôm nay tôi nể bác HY bạn tôi, tôi vào đọc thử bài bánh chưng của chị Hoài, đọc xong tất nhiên là nhào ra ngay, và tự hỏi không biết bạn HY của mình có dở hơi không, mà cứ thích đọc văn của chị ấy, thậm chí là từ hồi còn trẻ (cũng có thể là do đọc chị ấy từ hồi trẻ mà đâm ra dở hơi). Viết nhảm viết nhí, tùm lum tầm bậy quá chừng. Ngoài ra thì tôi nhận thấy là, chị ấy rất ghét đàn ông, không biết có phải vì bố của chị ấy không ! Chứ còn tôi thì tôi yêu đàn ông lắm :-D vì tôi rất là yêu bố tôi và em trai tôi, và đàn ông trong gia đình tôi nói chung, vì họ là những người đàn ông trí thức thông minh, hiền và bảo vệ trẻ nhỏ (lại còn đẹp trai nữa !). Đôi khi tôi tự nghĩ mình thật là có may mắn lớn được sống ở trong một môi trường mà đàn ông tử tế như vậy, chứ xem ra trong xã hội thì có nhiều tay tởm lắm ! Như cái thằng súc sinh bất nhân bất nghĩa Nguyễn Kim Trung Thái (Biến Thái thì có !), bố của em bé Vân An ấy !
Thế thôi tôi bảo các bác là đừng có đọc chị ấy nữa, thì khỏi phải giận chị ấy ! Đọc mấy cái thứ hổ lốn ấy cho nó sinh bệnh ra ! Bộ các bác không còn việc gì khác để mà làm à ?
Kính chúc các bác một năm mới mạnh khoẻ, an khang, tốt lành, nhớ lưu ý bảo vệ trẻ em !
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire