lundi 28 mars 2022

Ngày Sau Sẽ Ra Sao

 Hi there,

 Thưa các bác, mời các bác nghe bài hát ở đây :

https://soundcloud.com/user-252871810/ngay-sau-se-ra-sao 

 

Tôi thấy bài hát hơi giống người Canada hát tiếng Việt, nhưng chàng nhất định là mẹ chàng nói chàng phát âm tiếng Việt không có vấn đề gì cả !! (Mẹ mìn hay sao ?)

Nhưng các bác phải nghe cái bản hoà phối nhạc thì mới thấy được tài năng cự phách của chàng ! Nhưng mà tôi hỏi mãi, hỏi mãi mà chàng nhất định không chịu post nó lên, nên tôi đành nghe một mình vậy. Đấy là một bản nhạc tuyệt diệu, tôi nghe lần đầu tiên mà tôi ngừng thở mất một lúc. Có những nốt nhạc trong vắt của mùa xuân, có niềm hạnh phúc của những người yêu nhau, có tuổi trẻ, có cả nỗi buồn. Chàng nói, "anh đã cố gắng làm cho bản nhạc vui lên, nhưng nỗi buồn mạnh đến nỗi mà nó lấn át tất cả" !

jeudi 17 mars 2022

Cù lao chín chữ (3) - Ngủ đủ

 


 

Hello các bác,

Vậy thời tôi nói tiếp chuyện chăm sóc sức khoẻ trẻ em. Đối với tôi thì tôi thấy đấy chỉ có gồm có hai việc là chăm sao cho ăn ngon ngủ đủ mà thôi (cũng có việc giữ gìn vệ sinh và luyện tập thể thao nữa nhưng mà đấy là để trở nên xinh đẹp, còn hai việc kia quan trọng hơn !)

Vậy tôi nhắc lại là việc ăn, và ăn ngon, ăn đủ dinh dưỡng và đủ chất đối với trẻ em và thanh niên là cực kỳ quan trọng. Người Pháp họ nói là ăn ngon làm cho mình hạnh phúc. Cho nên nếu mà con các bác thích ăn món sushi chẳng hạn, thì đấy là một món ăn Nhật Bản cực kỳ tốt, vừa là gluten free vừa có cá hồi, tảo biển, vv. giàu vitamines cực kỳ tốt cho sức khoẻ, mà có ăn bao nhiêu cũng không sợ tăng ký (còn giảm cân thì có !). Vậy thì các bác nên làm sushi số lượng lớn cho nó ăn hàng ngày (ví dụ cứ mỗi hai ngày làm một khay bự để ăn hai ngày) là nó sẽ hài lòng vui vẻ khoẻ mạnh ngay.

Cô con gái lớn nhà tôi (bây giờ thì hết gọi là bé gái được rồi bởi vì cổ cao hơn mẹ rồi) thì thích ăn phở, cô ấy nói là ăn mỗi ngày cũng được. Thế là cứ khoảng hai ngày tôi làm một nồi nước dùng phở 5l, khi thì bò, khi thì gà, cho nàng ăn mệt nghỉ luôn :-) Khi nào chán thì thông báo để đổi món ! Tối nào cũng ăn súp, ăn phở nên đêm ngủ rất ngon buổi sáng thức dậy dễ chịu lắm !

Vậy bây giờ tôi chuyển qua nói chuyện ngủ ngon. Là bởi vì tôi biết rằng ngay lúc này đang ở bên Tây là thời tiết đầu xuân, tưởng là đẹp nhưng thực ra là khó chịu lắm. Bởi vì hoa bắt đầu nở, mà ở bên này thì có vụ dị ứng phấn hoa (sao ở Việt Nam cũng đầy phấn hoa mà không thấy có ai bị dị ứng, tôi cứ ngạc nhiên hoài mà nghĩ mãi chẳng ra, hỏi cả bác sĩ Pháp rồi mà họ cũng không biết, có ông nói có lẽ là phấn hoa ở bên Tây nó khác phấn hoa của Việt Nam, nếu không phải là bác sĩ nói thì chắc mình tưởng là ổng nói xạo. Vậy nếu có bác (sĩ) nào gợi ý được cho tôi vì sao mà lại có việc dị ứng phấn hoa, thì tôi xin đội ơn, đội ơn !!!

Vậy thì cứ mỗi năm, bắt đầu vào khoảng tháng 2, đỉnh điểm là khoảng tháng 4-5, là dân Tây bị dị ứng phấn hoa ghê lắm. Họ bứt rứt, khó ngủ, ho hen, sổ mũi, viêm họng, vv. phải uống thuốc chống dị ứng nên lúc nào người cũng lơ mơ. Cho nên những người có vấn đề về tâm thần thường họ phát bệnh nặng hơn vào những tháng này, rất là khổ. Thường là bao nhiêu vụ tấn công rất đáng tiếc xảy ra là do mất ngủ mà phát điên, mới đây có anh cảnh sát của Toà Thị chính Paris ảnh vác dao ra đâm người đi đường, thế là mất việc, đi tù, đi bệnh viện, vv. Có anh thì giết vợ rồi bỏ trốn, cách đây vài năm thì có ông người Trung Quốc vác kéo doạ hàng xóm, bị cảnh sát bắn chết, vv. Mà thường đấy là những người bình thường, hiền lành, nên khi gây chuyện lớn như vậy mọi người đều kinh ngạc và có phần thương xót. Trên xe bus, metro, ngoài đường thì các ông bà điên nhiều vô kể, cứ gây sự làm mọi người rất căng thẳng. Tôi còn nhớ hàng năm thời kỳ này GS Ngô Bảo Châu hay mất ngủ, bây giờ chàng đóng Facebook rồi không biết có được an khang hay không nữa ! Tôi để ý mùa xuân thì là như vậy, còn cuối thu thì thường những người trầm cảm họ tự tử.  

 

Nhưng thưa các bác, năm nay tôi đã tìm ra được cách chữa dị ứng phấn hoa, rất đơn giản thôi nhưng mà cực kỳ hiệu quả.

Đấy là nhờ cô con gái của tôi. Cô ấy thấy mẹ bị ngứa mắt khó chịu quá nên cô ấy khuyên mẹ là nên rửa  mặt bằng nước thật lạnh là sẽ hết. Tôi bèn làm thử, đúng là hết thật !!!! Hết ngứa mắt, nhưng mũi vẫn ngứa, tôi bèn thử nghiêng đầu xuống vòi nước, rửa mũi luôn, thế là hết ngứa luôn, hết cả sổ mũi luôn !!! Chà chà, thật tiếc là xưa kia mình không học nghề bác sĩ, bây giờ có phải cứu nhân độ thế được rồi không ?  


Tôi mới bèn đi thông báo tin mừng cho tất cả mọi người, tất nhiên là chẳng ai tin, lại phải nói khô cả nước miếng, cuối cùng cũng có người làm thử, và đúng là hết dị ứng thật ! Thế là khỏi phải uống thuốc chống dị ứng luôn. Tóm lại là mỗi ngày rửa mặt bằng nước lạnh nhất của vòi nước 3 lần, rửa mắt và bên trong cánh mũi, nhất là ở hai bên hốc mũi ở ngay đầu chóp mũi ấy ! Nếu lúc nào cảm thấy ngứa ngáy thì lại rửa thêm lần nữa.    

Sau đấy tôi mới bèn ngồi suy nghĩ xem vì sao lại như vậy. Thì mới nghĩ ra là khi viêm mũi dị ứng thì thường các bác sĩ họ cũng kê đơn thuốc nhỏ mắt, nhỏ mũi để rửa, nhưng mà vài cái giọt ấy thì không ăn thua. Rửa dưới vòi nước mạnh sạch hơn, và nói chung là tất cả phấn hoa nó chỉ có thể vào họng mình qua mắt mũi, nó đọng ở các xoang hốc rồi theo nước mũi nước mắt chảy xuống họng. Cho nên khi các bác rửa sạch phấn hoa ngay từ giai đoạn này thì nó đâu có thể chui vào người các bác được để mà gây dị ứng. Buổi tối trước khi đi ngủ là tôi rửa mắt mũi như vậy, thấy rất êm không còn bứt rứt gì nữa. Và các bác nhớ là phải rửa nước lạnh nhé, vì nước lạnh giảm viêm, chứ nếu các bác rửa nước nóng, tưởng là sạch hơn nhưng mà nó làm cho tăng sưng viêm, thì các bác sẽ vẫn cảm thấy rất khó chịu, rồi lại cho là phulangsa này nói phét ! Các bác phải nhớ là cô con gái của tôi cô ấy gợi ý là phải rửa bằng nước thật lạnh ! 

NB : Thưa các bác, có một bác kia gợi ý cho tôi rằng, ở xứ ôn đới thì hoa nở mạnh vào mùa xuân, tháng ba, còn ở xứ nhiệt đới thì hoa tuy cũng nhiều nhưng không có nở ào ạt theo mùa như vậy ! Ôi lý lẽ tinh tế thật, thế mà mình nghĩ mãi không ra ! Em xin đa tạ, đa tạ bác ! (Nhưng em thấy cái bài thơ ấy cũng thường thôi, cảnh thì đẹp, nhưng tình hơi nhạt, em thích bài tả Dương Quý Phi hơn ! )  
 

(còn tiếp)

Thưa các bác tôi xin nói tiếp chuyện ngủ ngon !

Vậy thì về việc dị ứng phấn hoa, tôi nghĩ là cả hai ông bác sĩ Tây và bác sĩ ta đều đúng. Tức là do đặc thù của khí hậu, bên Tây hoa nở rộ vào mùa xuân và có một số phấn hoa xứ ôn đới đặc biệt gây dị ứng (ví dụ như hoa mimosa hoặc là hoa cây bạch dương / bouleau, vv.). Vậy thì tôi nghĩ việc chữa bệnh này thuần tuý là cơ khí (mécanique) mà thôi, tức là vào mùa xuân, phải chăm rửa mặt và mắt mũi bằng nước lạnh, gội đầu, hút bụi, giũ bụi quần áo, chăn nệm hàng ngày.    

Sau đây tôi tặng cho các bác một công thức để ngủ ngon (và thậm chí là giảm cân, lần tới tôi sẽ nói tiếp về chuyện giảm cân, các bác không thấy là thân hình tôi trông như thiếu nữ ấy à ? Đấy là có một anh người Pháp khen tặng chứ không phải tôi tự nói !)



Vậy thời công thức ngủ ngon như sau :


1- Chống dị ứng : Luôn luôn lưu ý viện rửa sạch bụi phấn hoa, đặc biệt là trên mặt mũi, đầu tóc và cơ thể, trong nhà và cẩn thận khi đi ra ngoài về nhà (giống như ngừa Covid ấy).

2- Ăn xúp vào buổi tối : nhà tôi thường ăn phở, miến gà, nếu ăn mì gói thì thêm thịt hoặc trứng trụng, và nhất là các loại rau có mùi thơm : cần tây, tỏi tây, hành, ngò, rau thơm, vv. (Ăn nhiều rau thơm như vậy rất nhiều vitamines, mà người các bác lại thơm thoang thoảng, các bác không thích à ??). Chúng tôi cũng rất thích món súp goulash của Hungary. Các bác tính sơ sơ như vậy là cũng đủ 7 bữa súp trong tuần rồi !

3- Đi bộ nhanh mỗi ngày vào chiều tối, ít thì 15 phút, nhiều thì 30 phút. (Tôi thì đi bộ suốt cả ngày rồi, cho nên tôi không cần điều này, nhưng bác nào ít hoạt động thể chất thì nên sắp xếp để làm như vậy !)


Chúc các bác ngủ ngon, ôm hôn các bác !      


lundi 14 mars 2022

Cù lao chín chữ (2)

Thưa các bác, tôi nói tiếp về chuyện chăm sóc trẻ em.


Dạo này tôi thấy họ hàng nhà tôi cả hai bên nội ngoại cả ngoài Bắc lẫn trong Nam, đều là những gia đình khá giả, mà có con trai bị vấn đề về tâm thần, tôi lo quá mà tôi nói mọi người không nghe !!! 


Tất cả vấn đề chỉ là chuyện ăn uống mà thôi, các bác không nghe tôi là các bác sai lầm lắm đấy ! Bà chị của tôi trước đây cũng có cậu con trai tuổi thiếu niên bị như vậy, tôi về Việt Nam hai chị em chửi nhau rất căng, vì tôi điên quá ! Tôi nói chuyện với cả chồng của bả, chỉ trích hai vợ chồng rất ghê về tội nuôi con tồi. May sao khi tôi sang đến Pháp rồi, thì bà ấy bèn thay đổi, nghe lời mình nên sau này thấy cậu ấy ổn, thoát nạn. Trong một số gia đình khác họ hàng xa mà tôi không giao tiếp được, thì không được như vậy. 


Cho nên nay tôi liều mình như chẳng có để mà thưa chuyện với các bác.

Vậy thì, trẻ con từ 9 tuổi trở đi thì ít bị giết chết khi bạo hành, vì lớn hơn khoẻ hơn rồi nên thoát được. Nhưng tuổi này bắt đầu là tuổi thiếu niên, cơ thể cần ăn uống tốt giàu năng lượng, tâm thần cũng cần được thoải mái vì đó là lúc bắt đầu khủng hoảng tuổi thiếu niên. Tuổi này nếu con bị nuôi nấng tồi, hoạt động thể chất kém, mà bố mẹ lại chèn ép quá, thì con gái thường đổ bệnh tâm thần vào lúc 14 tuổi, con trai lúc 16 tuổi. Các bác cẩn thận đấy !

Như vậy chuyện nuôi con ăn uống lúc này rất là quan trọng. Đây là một ông bác sĩ Pháp lấy vợ Việt Nam nói chuyện với tôi chứ không phải tôi tự nghĩ ra. Ông ấy nói chế độ ăn uống của Việt Nam rất tốt nhưng dinh dưỡng không đủ cho thiếu niên và người trẻ. Hồi ấy mới sang Pháp tôi nghe hiểu chưa được tốt lắm, nhưng tóm lại là ổng nói là, mỗi tuần phải cho cậu con trai của tôi (lúc đó mới có mình nó, khoảng 7, 8 tuổi) ăn ít nhất một con cá thờn bơn tẩm bột chiên  (la sole, là loại cá khá đắt tiền) và một khoanh đùi cừu chiên bơ (cũng là món đắt tiền, ý ổng là nghèo mấy cũng phải cố cho con ăn được hai món ấy). Tôi mới bảo nhưng con trai tôi nó chỉ thích cá hồi (saumon), thì ổng bảo cũng được, nhưng phải là một khoanh cá nạc bự, tôi lại nói chúng tôi không thích ăn thịt cừu vì có mùi hôi, ăn thịt bò có được không ? Thì ổng nói được, thịt đỏ là được, nhưng phải là một khoanh bít tết bự thật ngon. 

Tôi để ý thấy trong các gia đình có con bị tâm thần trong họ nhà tôi là họ đều có vấn đề về ăn uống. Có gia đình thì ông chồng bị gút nên kiêng đủ thứ, có bà thì thích ăn chay, có bà lại sợ béo kiêng ăn thấy ớn luôn ! Tôi nói cho các bác biết, bà nào bị béo là do bả ăn uống sai, chắc chắn là như vậy ! Bả ăn uống sai nên bả bắt cả gia đình ăn uống sai. Bả ăn ít tinh bột quá, nên lúc nào cơ thể cũng bị đói. Lúc nào cũng đói thì có mà phát điên, đầu óc rối tinh lên, làm thế quái nào mà tập trung được nữa ?  


Tôi nói không phải là huyên hoang, nhưng tôi đã can thiệp kịp thời rất là nhiều vụ như vậy. Mà mỗi lần là phải nhỏ to tỉ tê rất nhiều lần, nhiều khi họ muốn chửi mình luôn vì cứ muốn dạy đời cho họ. Nhưng các bác nhìn một đứa trẻ khoẻ mạnh là các bác phải biết, nó phải môi hồng mắt sáng, da tóc mượt mà, ăn ngon ngủ tốt. "Ăn được ngủ được là tiên / Không ăn không ngủ tốn tiền thêm lo", các cụ nhà ta đã dạy như vậy rồi. Tôi cứ thấy một đứa trẻ mười mấy tuổi mà tái xanh tái xám, điệu bộ mệt mỏi, đêm không ngủ ngày không ăn,  học hành sút hẳn đi, là tôi biết có chuyện rồi!!! Đứa nào mà lại ăn kiêng giống mẹ nó nữa thì thôi rồi ! Một chế độ ăn cho trẻ thiếu niên thanh niên, thì làm sao có thể giống với chế độ ăn của một bà trung niên béo được ?

Vậy nếu các bác thấy có vấn đề về tâm thần, thì các bác phải xem lại ngay chế độ ăn của các bác. Tôi thấy chỉ cần ăn thêm tinh bột (gluten free, thì khỏi sợ béo), là đă đỡ lắm rồi. Ngoài ra nếu có món nào khoái khẩu, thì ít nhất mỗi tuần phải được ăn một lần, chứ không phải nhịn luôn, nhất là hai món thịt nạc cá nạc mà tôi kể trên đây ! 

Tôi nghiệm thấy cách này hiệu nghiệm với cả người lớn chứ không phải chỉ trẻ em vì tôi đã từng giúp rất nhiều bạn bè Pháp bị vấn đề tâm thần như vậy (phương Tây rất hay bị vấn đề này). Vậy mà thuyết phục họ khó lắm, vì họ nhất định điên cuồng là họ đúng còn tôi thì sai. Nhưng có những người sáng suốt hơn họ thử nghe lời mình, thì sau đấy họ cảm ơn mình. Có bà còn nói từ hồi kiêng gluten, cả bả lẫn chồng đều giảm ký đều đều mỗi tháng (ít thôi, nhưng giảm hoài), mà giảm luôn cả tăng xông lẫn tiều đường. Có một ông béo có dạo nhịn đủ thứ nhưng dạo này thì ông ấy trông gọn gàng hẳn mà cũng không ăn kiêng nữa. Có một cô giáo trẻ thì bớt tâm thần và nay đã đi lấy chồng.

Thế thì, các bác cũng nên thử nghe lời tôi một lần xem sao chứ ? Tôi có định làm hại gì các bác không ??? Tôi có ngu lắm không ??? Tôi nói cho các bác biết, là phulangsa này mà đã nói là chỉ có đúng mà thôi !!!  


Các bác mà nghe lời tôi, ăn uống tăng tinh bột, giảm gluten, thêm cá nạc thịt đỏ, và càng nhiều rau càng tốt, thì chỉ sau một tuần là các bác sẽ thấy người sảng khoái bớt căng thẳng mà sau ba tuần là sẽ cảm thấy rất khoẻ khoắn, đầu óc thoải mái hơn.

Còn một chuyện thứ hai là làm sao ngủ ngon, thì tôi sẽ viết trong bài viết tới ! Chỉ cần làm được hai điều này, là các bác sẽ không bao giờ ốm bệnh mệt mỏi gì nữa !!!

(Bực mình quá chừng chẳng còn muốn hôn ai nữa !!! Nhưng thôi bisous các bác !)


lundi 7 mars 2022

Vân An và nàng Bạch Tuyết (2)

Thưa các bác, tôi phải lâu lâu mới viết được về bé Vân An vì mỗi lần như vậy tôi gần như là đổ bệnh. Khi tôi nhìn con gái của mình, lẽ ra trước đây là tha hồ ngắm nghía nó, bây giờ là cứ chảy nước mắt ròng ròng, tôi nghĩ là tôi sẽ không bao giờ cảm thấy hạnh phúc sung sướng nữa.

Nhưng mà tôi phải dặn dò các bác vài điều quan trọng, tức là khi trẻ bảy tuổi, là chúng bắt đầu lớn và có trí thông minh, đây là lứa tuổi rất nguy hiểm cho chúng. Con gái lớn nhanh hơn nên vào tuổi này  người ta gọi là chúng bắt đầu "trổ mã", nếu được nuôi nấng tốt. Chúng bắt đầu "nhổ giò" cao vọt lên, tươi tắn mơn mởn như một nụ hoa, môi hồng mắt sáng. Ở bên cạnh một nhan sắc như vậy thì tất cả các bà các cô khác có ăn mặc trang điểm cách nào cũng phải bị lép vế, nhất là mấy con điếm rạc thì lộ rõ tất cả cái sự xấu xí bệ rạc của chúng ra. Nếu là người mẹ yêu con thì họ sẽ cảm thấy rất sung sướng tự hào về cái nhan sắc đang hé nở ấy, nhưng một con mẹ ghẻ thậm chí là nhân tình ghẻ chỉ xuất thân được bằng nghề phục vụ sexe chuyên nghiệp, thì các bác tưởng tượng sự ghen ghét điên cuồng của nó sẽ tới mức nào ? Thế thì việc các bác để cho một bé gái ở tuổi này sống với dì ghẻ là các bác dại lắm, dại không còn lời để tả nữa !


Cho nên tôi đọc cái chi tiết là con Quỳnh Trang nó cởi quần áo của bé gái ra và cứ đạp mãi vào chỗ kín của nó (những người khâm liệm nói là nó bị thâm đen cả), thì tim tôi tan nát. Nó quyết giết con bé là vì sắp đến kỳ nghỉ lễ, Vân An chỉ còn một hy vọng duy nhất là Tết sẽ được về với mẹ và em. Nhưng nếu bé được gặp mẹ, thì chắc chắn chuyện bạo hành này sẽ bị lộ ra, nên cả hai đứa khốn nạn chắc chắn là sẽ đi tù, nên chúng tìm cách giết người diệt khẩu. Đây là giết người có chủ ý, chứ không phải vô tình đâu !   

Tôi sẽ phải có vài lời với mẹ bé Vân An, mặc dù tôi rất thương cô ấy, cô ấy đã phải chịu nhiều khó khăn đau khổ, và đã không được ai giúp đỡ, nhưng cô ấy vô cảm, vô tâm lắm ! Tôi hy vọng là trước khi bé Vân An tắt thở, và trái tim bé nhỏ của bé ngừng đập, thì bé vẫn giữ được lòng tin là mẹ nó vẫn thương yêu nó. Mẹ con không xứng đáng với sự hy sinh và tình yêu của con đâu, nhưng bà ấy có yêu con thật đấy !