mercredi 15 février 2017

Valentine muộn


Thưa các bác, La Saint-Valentin của các bác ra sao, có được vui vẻ không? :-) Tôi thì cũng phình phường ! Hơi bận rộn bối rối một chút cho nên hôm nay mới viết bài ăn mừng hơi muộn. Để tôi phân tích một bài hát tình yêu cho các bác nghe nhé !


Thế các bác đã nghe bài "Ngày sau sẽ ra sao?" thơ của Minh Kỳ, nhạc Lê Dinh chưa?


(Bài này anh Quang Lê hát cũng hay vừa vừa thôi nhưng tôi thích cái phần nhạc đệm !)

Theo Wikipedia thì Minh Kỳ là một ông hoàng thân đấy. Cho nên thơ của chàng thấy cũng có khác với thơ người thường :-) Tôi thấy cái bài thơ này nó rất giống với chuyện tình của bà Lý Chiêu Hoàng với vua Trần Thái Tông (Trần Cảnh).

Thì chắc các bác cũng biết câu chuyện lịch sử bà LCH nhường ngôi cho chồng là Trần Cảnh. Hai người biết nhau từ khi còn là những đứa trẻ 7, 8 tuổi, hôn nhân là do sắp đặt, nhưng lớn lên cùng nhau rồi thì yêu nhau thật. Cho nên câu mở đầu "Ngày xưa tôi có quen một người em gái nhỏ" là bắt đầu câu chuyện ấy.


"Rồi yêu thương ai đem ghép cho đôi tim non" (là lão giặc già khốn kiếp Trần Thủ Độ chứ còn ai nữa !) "Ðếm xuân qua cho nhau thấy nao nao" là hai người lớn lên cùng nhau, ngày càng quyến luyến. "Ai thương yêu ai, đó chỉ là tình của mỗi con người", tức là chuyện chúng yêu nhau cũng bình thường thôi, và các bác để ý, Trần Cảnh sau này khi là vua có nói là ổng mồ côi từ nhỏ, công chúa LCH cũng mồ côi cha sớm, hai đứa trẻ cùng thiếu thốn tình cảm mà lại chơi với nhau, hợp nhau thì chắc phải quấn quít nhau lắm.

"Tuổi đang mười sáu mái tóc chớm ngang vai 
Tình như nụ hoa nở trong lòng đời ngọt ngào"
Khi lớn lên khoảng 16 tuổi thì công chúa chắc phải xinh đẹp mê hồn lắm, khiến chồng phải say mê đắm đuối.


"Một hôm xếp bút nghiêng đăng trình tôi giã từ 
Tiếng yêu buồn hơn đêm mưa lắng tâm tư 
Người đi người thương nhớ nhau từng ngày từng giờ " là khi bị lão TTĐ chia uyên rẽ thúy. Chuyện chàng đau khổ như thế nào thì GS VHV đã phân tích rồi. "Nếu ta còn nhớ đến đêm thoáng trong mơ" thì chắc là ai cũng hiểu, tôi khỏi cần giải thích nữa !!


"Ðời anh là mây bốn phương trời còn miệt mài 
Người đi xây tương lai, dấu tâm tư thương ai 
Như gió đưa mây che trăng khuất đêm dài"
Đây là nói chuyện vua TTT đi xây tương lai cho nhà Trần, cho nên phải giấu tình yêu, giấu tâm tư của mình đi, cũng như là mây che trăng đi, tức là che thì cũng tối tối nhưng cứ thi thoảng lại sáng lên một tí !!


"Nhưng cớ sao em buồn 
Tình ta ước hẹn nhiều rồi 
Ngày mai ấm lại cuộc đời 
Kể chuyện xa vắng thấy thương nhiều hơn "
Đấy là hai người vẫn còn hy vọng tương lai sẽ lại được cùng nhau, vẫn còn hứa hẹn với nhau : "Thời gian trôi qua mau, giữ tin yêu cho nhau đến mai sau", nhưng mà ai ngờ lão TTĐ lão ấy lại sống dai quá, đến 71 tuổi mới chết, nên hai người không chờ được. Mãi đến khi lão ấy già rồi, bớt tác oai tác quái rồi, thì vua mới dám đem vợ cũ gả cho tướng Lê Phụ Trần, có chúc ông ấy sao cho được "trọn vẹn", tức là vua vẫn có ý tiếc là chuyện xưa của hai người không được trọn vẹn.


Nhưng mà vua quyết định là khép lại chuyện xưa, chắc là để cho vợ có cơ hội được đi lấy chồng :
"Khi núi sông đang mịt mờ 
Người trai nhuốm nhiều tuổi đời 
Chuyện xưa khép chặt vào lòng 
Dù đi chinh chiến vẫn nhớ người tôi mến thương "

"Tim tôi đơn côi, biết nhau một lần, rồi nhớ trọn đời", không ngờ là Hoàng Hậu lại yêu vua quá, nên khi vua chết rồi thì nàng cũng quyên sinh luôn (có thể là hai người đã hẹn nhau "Đắm say chờ những kiếp sau", cho nên nàng vội theo chàng sang ngay kiếp sau, kẻo có cô nào lại nhanh tay cướp mất).


Tình yêu là nó đau khổ như vậy đấy ! Nhưng các bác đừng buồn quá ! Có khi hai anh chị lấy nhau rồi bây giờ nàng lại đang ngồi hát bài "Bang bang", còn chàng thì đang tìm cách ly dị vợ.

Chúc các bác ngày nào cũng như là ngày Saint-Valentin ! :-)









Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire