jeudi 25 avril 2013

Trên cây đàn tôi dệt những giai điệu ngọt ngào


Sur la lyre tissant mes douces mélodies

Sur la lyre tissant mes douces mélodies,
Tantôt j'ai fait gronder un hymne à la vertu ;
Et tantôt, soupirant, mes lèvres moins hardies
Ont tout bas murmuré : " Printemps, que me veux-tu ? "

Restant toujours fidèle à l'essaim de mes rêves,
Jamais je n'ai maudit l'extase de l'amour,
Ni condamné ceux qui, dans des heures trop brèves,
Prononcent des serments qu'ils oublieront un jour.

Zoé FLEURENTIN   (1815-1863)

Trên cây đàn tôi dệt những giai điệu ngọt ngào
Đôi khi ngân vang một bài ca đức hạnh
Đôi khi, thở dài, đôi môi tôi bớt dạn
Thì thầm thật khẽ "Mùa xuân, ngươi muốn gì?"

Luôn trung thành với vô vàn giấc mơ,
Chẳng bao giờ tôi nguyền rủa tình ngất ngây
Cũng không lên án những người, trong những giờ ngắn ngủi
Thốt lên những lời hẹn thề mà một ngày họ sẽ quên

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire