mercredi 25 janvier 2017

Ảo tưởng pnh

phan như huyên :
Thất nghiệp, tỉ lệ thất nghiệp, tỉ số cung cầu đều là những ý niệm. Ngay từ đầu người ta đã dậy cho trẻ con sự khác biệt, phân biệt giữa mình và người khác, phân biệt ta là ai và thù là ai; sau đó, dậy cho trẻ con thi đua, cạnh tranh, làm sao để sinh tồn, làm sao để bảo vệ, để xâm chiếm..
Đáng lý ra, phải dậy mọi người là một, mọi người là gia đình, và tất cả thế giới này cũng đều là một.
Lẽ ra tôn giáo phải dậy cho con người hòa bình thì họ lại dậy chỉ có họ là nhất, chỉ có chúa của họ là yêu thương, chỉ có allad của họ là tuyệt đối, không theo là chết. Thế rồi họ kết án, phá hoại những người không cùng niềm tin.
Chúng ta đã sai. Chẳng có chúa nào dậy như thế, chẳng có phật nào dậy như vậy, chẳng có allad nào bảo như vậy, chỉ là họ đã bầy ra các chủ nghĩa, bầy ra các tôn giáo, và tệ hơn nữa, để chống phá lẫn nhau.
Muốn cho thế giới hòa bình, muốn cho hết thất nghiệp, chúng ta phải trở về dạy cho nam phụ lão ấu mọi người là một, mọi người là gia đình và tất cả thế giới này cũng đều là một. Khi đã là một, người ta sẵn sàng tạo ra việc làm cho nhau: cần bạn làm cái này, cần bạn giúp cái kia, chẳng cần để dành tiền trong tủ sắt, bởi vì ai cũng là của nhau, lúc nào cũng có nhau.. Thế là nạn thất nghiệp được giải quyết.
Có lý tưởng quá không, hay ảo tưởng quá không..?

PLS : Hehehe, ảo tưởng Thiên Chúa giáo là đây ! Em thì chỉ mong tay làm hàm nhai, làm ra công nào thì đừng có bị ai cướp mất, chứ nào dám nghĩ đến việc nhờ ai làm cái gì cho mình ! Dạy dỗ mà làm chi, ông Nguyễn Huy Thiệp bảo, chẳng ai dạy được ai cái gì cả :-D :-D Con sóc nó kiếm được mấy hạt dẻ, nó còn phải đem vùi giấu đi để khi đói có cái mà ăn, bác có định dạy chúng nó chia sẻ cho nhau không? Con gái em có sáng tác một câu chuyện về một con sóc bị mất hạt dẻ, phải đi kiếm mãi, hỏi tất cả mọi người (tức là thú vật trong rừng ấy), cuối cùng là tìm ra được, hài lòng quá và ăn hạt dẻ (chuyện của cổ bao giờ cũng là happy end) :-)

Nếu có định dạy nhau cái gì, thì em nghĩ nên dạy là, không được cướp đồ của người khác, và luôn phải cảnh giác để người khác không cướp được đồ của mình :-) Dạy dễ dễ thôi chứ dạy khó như bác chúng hiểu lầm tùm lum hết !

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire