dimanche 23 mars 2014

Mắc cỡ

(Nghĩ về bài "Khi nào anh thôi sống hèn" của Nguyễn Thị Từ Huy)
 
Homme nu à genoux - http://www.quizz.biz/uploads/quizz/297204/1_3ag74.jpg

Sống ở một đất nước mà phong trào bình đẳng giới (féminisme) được tự do phát triển, đôi khi tôi phải bối rối vì một số đòi hỏi về nữ quyền.

Tôi đồng ý là trong quá khứ, trong hiện tại và có vẻ như cả trong tương lai, đàn ông đã phạm nhiều tội lỗi đối với chị em phụ nữ. Chưa biết bắt chúng phải trả giá chuộc tội như thế nào cho đủ, tạm thời là (ở Pháp), nếu li dị ta thì ta bắt chúng phải trả tiền nuôi mình, việc lớn việc nhỏ gì bắt chúng làm tất, nếu ta thích thì xúi chúng ra trận đánh nhau, còn ta thì ở nhà giữ gìn hậu phương. Chỉ phiền một nỗi là, chiến tranh kết thúc rồi, các anh mà ta muốn lấy làm chồng thì đã chết sạch, chỉ còn các anh hèn thôi. Thế là suốt ngày ta chửi cho, mà chúng vẫn tiếp tục sống hèn.

Chỉ có điều tôi nghĩ ngợi, chẳng lẽ bình đẳng giới có nghĩa là lần lượt giới này rồi lại đến giới khác lên ngôi ? Hay là hai giới phải được đối xử bình đẳng như nhau, như thể là một giới trung tính (neutre) ? Tôi nghiêng về giả thuyết thứ hai này hơn.
Cho nên, khi tôi (nhớ tới) việc đấu tranh cho nữ quyền, thì lập tức tôi coi mình là đàn ông như họ, hoặc coi họ là phụ nữ như mình. Cái gì họ làm được thì mình cũng làm được, cái gì họ được hưởng thì mình cũng được hưởng, cái gì họ phải nhịn thì mình cũng phải nhịn, dĩ nhiên là mình yếu hơn thì làm ít hơn (nên cũng hưởng ít hơn, chứ cứ làm ít lại đòi hưởng nhiều thì làm gì còn bình đẳng nữa, có phải không ạ ?)

Tôi cũng nghĩ là, muốn bình đẳng, thì phải không phụ thuộc, đặc biệt là về tài chính. Chứ cứ muốn đàn ông nuôi mình, rồi lại đòi bình đẳng, thì là mâu thuẫn, có phải không ạ ? Cho nên, tôi nghĩ là, muốn bình đẳng, trước tiên là phải lao động, và phân công lao động cho hợp lý. Cho nên, trong bài của chị Từ Huy, có cái tấm hình chị em kéo cày thay trâu, thì tôi cũng chưa thấy gì là bất bình đẳng lắm (tất nhiên là nếu có hai anh kéo cày cùng hai chị thì bình đẳng rõ hơn!). Nếu là các chị ấy tự kéo cày nuôi mình, thì thật là tốt quá, lao động cho ta sức khoẻ, và sự bình đẳng. Sẽ chỉ thực sự là bất bình đẳng, nếu họ kéo cày để nuôi đàn ông, mà những người này thì không làm gì để tự nuôi mình cả.

Dường như là ý chị Từ Huy là như vậy, tức là phụ nữ kéo cày để nuôi đàn ông, mà đàn ông thì lại ngồi tán phét trong quán rượu. Thực ra chuyện "tán phét", thì tôi lại thấy cũng không phải là dở, vì bên Pháp này, chúng tôi rất thích nói chuyện, tranh luận, giao tiếp. "Tán phét", theo tôi là một dạng giao tiếp rất hay, nó giúp mọi người trao đổi suy nghĩ, tình cảm, thư giãn. Nó sẽ trở nên dở nếu nó bị lạm dụng thôi.

Nhưng vấn đề là, tôi không hiểu, đàn ông vừa hèn vừa lười như vậy, thì tại sao phụ nữ lại phải nuôi họ ? Cứ mặc kệ họ, cho họ đói khát, "đói thì đầu gối phải bò" thôi chứ ? Thế tại sao phụ nữ lại dại thế ? Hay là họ cần cái gì ở đàn ông lắm, mà không dám nói ra, nên phải chịu phục dịch đàn ông như vậy ? (Hihi, mắc cỡ quá !!)

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire