lundi 22 juillet 2013

Espoir timide

Chère âme, si l'on voit que vous plaignez tout bas
Le chagrin du poète exilé qui vous aime,
On raillera ma peine, et l'on vous dira même
Que l'amour fait souffrir, mais que l'on n'en meurt pas.

Ainsi qu'un mutilé qui survit aux combats,
L'amant désespéré qui s'en va, morne et blême,
Loin des hommes qu'il fuit et de Dieu qu'il blasphème,
N'aimerait-il pas mieux le calme du trépas ?

Chère enfant, qu'avant tout vos volontés soient faites !
Mais, comme on trouve un nid rempli d'oeufs de fauvettes,
Vous avez ramassé mon coeur sur le chemin.

Si de l'anéantir vous aviez le caprice,
Vous n'auriez qu'à fermer brusquement votre main,
- Mais vous ne voudrez pas, j'en suis sûr, qu'il périsse !

François Coppée (1842-1908)

Hy vọng rụt rè

Tâm hồn thân thương, nếu người ta thấy anh thầm thương xót
Nỗi buồn của nhà thơ bị lưu đày thương yêu anh
Người ta sẽ chế nhạo nỗi phiền muộn của em, và thậm chí còn sẽ nói
Rằng tình yêu khiến ta đau, nhưng không ai chết vì yêu.

Như một người què cụt sống sót sau cuộc chiến
Người tình tuyệt vọng bỏ đi, buồn bã và nhợt nhạt
Xa những con người hắn chạy trốn và Thượng đế hắn báng bổ
Liệu hắn không thích hơn sự yên tĩnh của cái chết ư ?

Đứa trẻ thân yêu, cầu cho trước hết ý nguyện của anh được thực hiện !
Nhưng, như là người ta bỗng thấy một tổ đầy trứng chim chích,
Anh đă lượm được trái tim em trên đường.

Nếu anh hứng lên muốn tiêu diệt nó luôn
Anh chỉ cần đột ngột đóng chặt bàn tay lại,
Nhưng anh không muốn, em chắc thế, là nó chết !

vendredi 19 juillet 2013

Nguyễn Thị Loan & việc tập luyện (10)

Tiếp tục việc luyện tập thứ hai nhé :

Loan phải tập bơi và mời một ông hay bà huấn luyện viên bơi lội luyện riêng cho Loan, cũng không đắt tiền lắm đâu. Mỗi tuần 3 lần, mỗi lần 45 phút hoặc hơn nhưng hình như ở VN mỗi suất bơi chỉ được 45 phút thôi thì phải. Khi nào bơi giỏi và đúng rồi thì tự bơi lấy không cần huấn luyện viên nữa.

Bơi lội, đặc biệt là động tác đạp chân sải hoặc là bơi ngửa, sẽ khiến cho cặp giò rất đẹp, và cả phần phía trên của cặp giò nữa! Loan có nghe nói là có nhiều chàng trai chỉ vì một đôi chân đẹp mà cưới luôn cả cô gái không ? Các người đẹp VN hầu hết đều có cặp chân trông nặng nề (chỉ có Loan khi trình diễn áo tắm hồi 2010 là có dáng đi rất nhanh nhẹn, nhẹ nhàng, nhưng hồi ấy chắc Loan mới nghỉ bóng chuyền nên còn thể thao, bây giờ phải có một môn khác thay thế, và bơi là một môn thể thao hoàn hảo).

Hồi xưa Vũ Hoàng Điệp đoạt giải một cuộc thi hoa hậu nhỏ, mọi người cứ dài mồm ra chê bai cô ấy, trong khi lẽ ra phải lắng nghe ý kiến của cô ấy mới phải. Điệp nói rằng ngay khi được cử đi thi, Điệp đã luyên tập bơi lội liên tục trong nhiều tháng. Và nếu Loan xem lại hình ảnh của cô ấy hồi đoạt giải, Loan sẽ thấy là cô ấy có một thân hình gần như hoàn hảo, hơi mảnh mai quá một chút thôi, với vòng eo và cặp giò tuyệt đẹp. Đường nét trên khuôn mặt Điệp có thể không vừa lòng một số người VN, nhưng rất hài hòa, tươi tắn, ngọt ngào.

Tất nhiên nếu quạt tay sải nhiều quá thì vai và cánh tay sẽ khá vạm vỡ (các bà cứng tuổi nói cũng đúng, hừm!). Để giải quyết vấn đề, Loan hãy mua một cái phao bơi luyện tập (hồi về VN mình tả mãi, tả mãi, thì người bán hàng nói "à, đó là cái phao tam giác"). Khi nào mỏi, Loan bám vào nó, đập chân sải thôi. Cái phao ấy chỉ vừa đủ để hơi nâng mình lên, nên phải khua chân liên tục thì mới nổi được. Suốt buổi Loan phải liên tục nổi trên mặt nước, chứ đừng có chống chân xuống đáy hồ hay bám vào thành bể bơi nhé, cái đó gọi là đi dầm nước chứ không phải là đi bơi.

Người đẹp với đôi chân như Lý Nhã Kỳ thì mới phải dùng hàng hiệu tiền tỉ để che thân, chứ mình mà đi tắm biển về, không còn một xu dính túi, chỉ cần mặc một cái váy rách, thì chỉ có vĩ nhân chê thôi, chứ còn người thường như là các anh soát vé, cảnh sát, giáo sư tin học hay bác sĩ, cũng khối chàng thương xót!!
Chúc Loan luyện tập tốt, nếu có thể cũng nên đi nghỉ hè tắm biển, sau đó sẽ yêu đời tới vài tháng đấy!
Bises.

jeudi 18 juillet 2013

Nghỉ hè

Tôi hy vọng là các bác thích bài luận về khoa học và nghệ thuật của Rousseau, tuy nhiên khi viết bài ấy ông ấy cũng khoảng gần tuổi tôi thôi, cho nên các bác đừng tin đấy là chân lý nhé !

Tôi sắp đưa bọn trẻ con đi nghỉ hè tắm biển một tháng ở nơi mà "không có nơi nào trên trái đất này bầu trời xanh hơn thế". Trong lúc bập bềnh trên sóng, tôi sẽ nghĩ đến các bác đang làm việc căng thẳng cực nhọc, và suy nghĩ để viết một bài nghị luận phân tích tác phẩm này của Rousseau (phải rèn sắt khi nó còn đang nóng), hầu phục vụ các bác khi tôi đi nghỉ về, để mong các bác đừng quên tôi.

Tôi thấy là hàng ngày có khoảng gần 20 bác vào thăm đều đặn, thì biết là các bác cũng có lòng yêu cái blog của tôi (chỉ trừ có một hôm đột nhiên có cả trăm bác từ VN xông vào cứ như là blog có cướp, rồi hôm sau các bác ấy bỏ đi mất, thì tôi biết là các bác ấy yêu ai đấy chứ không phải yêu tôi!) Rồi tôi lại thấy các bác giữ bí mật cho tôi, thì tôi đoán rằng các bác cũng đều là những bậc cao nhân cả. Xin cảm ơn các bác.

Tôi cũng có nhiều ý tưởng để viết một cái thư mở về giáo dục, nhưng tôi đợi xem có bác nào bật đèn xanh, hứa bảo vệ tôi không. Chứ có vấn đề gì, đặt chân xuống sân bay, các bác công an đón tôi đưa ngay đến chỗ bác CHHV, bác ấy đang bị cấm không cho gặp vợ (dã man thật, thảo nào mà bác ấy chẳng bị hoang tưởng, nhịn ăn, dù gì bác ấy cũng là TS luật ở Sorbonne, hành hạ cho bác ấy bệnh tật, chết mất, thì tôi đố các bác biết là ai có lợi ?), lỡ bác ấy lại phải lòng tôi, rồi đến khi bác ấy ra tù, gặp lại vợ và bồ bác ấy, lại yêu nhau như xưa, thì tôi chết !!

Tôi cũng sẽ cố viết thêm một bài nữa cho em Loan, để trong lúc tôi vắng mặt, em ấy vẫn chăm chỉ luyện tập, trau giồi.

Tôi xin lần lượt ôm hôn các bác 4 lần, theo kiểu các cô bạn thân Parisiennes của tôi (bình thường thì là 2 thôi), bắt đầu từ bác lớn tuổi nhất theo đúng phép tắc của Việt Nam, và kết thúc với em Kiều.

Bonnes vacances và hẹn gặp lại các bác.

Luận về khoa học và nghệ thuật - JJR (27 và hết)


Ông hoàng của tài hùng biện là lãnh sự thành Rome, và người vĩ đại nhất, có lẽ thế, trong số các triết gia, là quan chưởng ấn nước Anh. Liệu ta có tin rằng nếu một người đã chỉ chiếm được một ghế giảng trong trường đại học nào đấy, và người kia chỉ nhận được một khoản trợ cấp ít ỏi của Viện Hàn lâm; liệu người ta có tin, tôi nhắc lại, rằng tác phẩm của họ sẽ không được cảm nhận trong tình trạng của chúng ? Vậy thì cầu mong các vị vua đừng bận lòng chấp nhận trong những hội đồng của mình những người có năng lực nhất để cố vấn họ; cầu cho họ từ bỏ cái định kiến cũ kỹ được phát minh bởi lòng kiêu ngạo của những bậc Cao cả, rằng là nghệ thuật dẫn dắt dân chúng thì khó hơn là nghệ thuật chiếu sáng họ : như thể là sẽ dễ khiến cho những con người làm tốt theo ý thích của họ hơn là bắt buộc họ làm điều đó bằng sức mạnh.

Cầu cho những nhà thông thái hàng đầu tìm được nơi nương náu vinh dự trong những triều đình. Cầu cho họ đạt được ở đó phần thưởng duy nhất xứng đáng với họ; đó là đóng góp bởi chữ tín của họ cho hạnh phúc của những dân tộc mà họ giảng dạy cho những người ấy sự khôn ngoan. Chỉ khi đó ta sẽ thấy điều mà đức hạnh, khoa học và quyền lực được làm cho sinh động bởi một sự tranh đua cao quý, và hòa hợp với nhau cùng làm việc vì hạnh phúc của loài người. Nhưng chừng nào mà uy quyền sẽ đứng một mình một bên; những ánh sáng và sự khôn ngoan đứng một mình ở bên khác, thì những nhà thông thái sẽ hiếm khi nghĩ ra được điều gì vĩ đại, và những ông hoàng sẽ còn hiếm khi làm được những điều đẹp đẽ hơn, và dân chúng sẽ tiếp tục thấp hèn, hư hỏng và bất hạnh.

Còn chúng ta, những người tầm thường, mà trời đã chẳng hề chia cho những tài năng lớn lao và số phận cũng không dành cho biết bao vinh quang, chúng ta hãy ở lại trong bóng tối. Đừng chạy theo một danh tiếng nó sẽ thoát khỏi chúng ta, và trong tình trạng hiện tại của sự vật, nó sẽ không bao giờ trả lại cho chúng ta những gì nó đã khiến chúng ta trả giá, khi mà chúng ta có lẽ sẽ có được tất cả những danh hiệu để đạt được nó. Tìm kiếm hạnh phúc của chúng ta trong ý kiến của người khác để làm gì nếu như chúng ta có thể tìm thấy nó nơi chính chúng ta ? Hãy để cho những người khác sự chăm chút dạy dỗ dân chúng về những bổn phận của họ, và hãy tự hạn chế mình vào việc làm đầy những bổn phận của mình, chúng ta không cần biết nhiều hơn thế.

Hỡi đức hạnh ! Khoa học cao cả của những tâm hồn đơn giản, vậy là phải cần bấy nhiêu cực nhọc và máy móc để nhận ra ngươi ư ? Những nguyên tắc của ngươi đã không được ghi khắc trong tất cả những trái tim, và không đủ để học những luật lệ của ngươi khi tự trở về trong chính mình và lắng nghe tiếng nói của lương tâm mình trong sự im lặng của những đam mê ? Đó là triết học thực sự, chúng ta hãy biết bằng lòng với nó; và không ghen ghét vinh quang của những con người nổi tiếng mà họ trở nên bất tử trong nền cộng hòa của chữ nghĩa, chúng ta hãy cố gắng đặt giữa họ và chúng ta sự phân biệt vinh quang này mà người ta nhận thấy giữa hai dân tộc lớn; rằng một bên biết nói hay, và bên kia, biết làm tốt.

(Hết)

---------------------------------------------------
 
Le prince de l'éloquence fut consul de Rome, et le plus grand, peut-être, des philosophes, chancelier d'Angleterre. Croit-on que si l'un n'eût occupé qu'une chaire dans quelque université, et que l'autre n'eût obtenu qu'une modique pension d'Académie; croit-on, dis-je, que leurs ouvrages ne se sentiraient pas de leur état? Que les rois ne dédaignent donc pas d'admettre dans leurs conseils les gens les plus capables de les bien conseiller: qu'ils renoncent à ce vieux préjugé inventé par l'orgueil des Grands, que l'art de conduire les peuples est plus difficile que celui de les éclairer: comme s'il était plus aisé d'engager les hommes à bien faire de leur bon gré que de les y contraindre par la force. Que les savants du premier ordre trouvent dans leur cours d'honorables asiles. Qu'ils y obtiennent la seule récompense digne d'eux; celle de contribuer par leur crédit au bonheur des peuples à qui ils auront enseigné la sagesse. C'est alors seulement qu'on verra ce que peuvent la vertu, la science et l'autorité animées d'une noble émulation et travaillant de concert à la félicité du genre humain. Mais tant que la puissance sera seule d'un côté; les lumières et la sagesse seules d'un autre, les savants penseront rarement de grandes choses, les princes en feront plus rarement de belles, et les peuples continueront d'être vils, corrompus et malheureux.
Pour nous, hommes vulgaires, à qui le ciel n'a point départi de si grands talents et qu'il ne destine pas à tant de gloire, restons dans notre obscurité. Ne courons point après une réputation qui nous échapperait, et qui, dans l'état présent des choses ne nous rendrait jamais ce qu'elle nous aurait coûté, quand nous aurions tous les titres pour l'obtenir. A quoi bon chercher notre bonheur dans l'opinion d'autrui si nous pouvons le trouver en nous-mêmes? Laissons à d'autres le soin d'instruire les peuples de leurs devoirs, et bornons-nous à bien remplir les nôtres, nous n'avons pas besoin d'en savoir davantage.
O vertu! Science sublime des âmes simples, faut-il donc tant de peines et d'appareil pour te connaître? Tes principes ne sont-ils pas gravés dans tous les coeurs, et ne suffit-il pas pour apprendre tes lois de rentrer en soi-même et d'écouter la voix de sa conscience dans le silence des passions? Voilà la véritable philosophie, sachons nous en contenter; et sans envier la gloire de ces hommes célèbres qui s'immortalisent dans la république des lettres, tâchons de mettre entre eux et nous cette distinction glorieuse qu'on remarquait jadis entre deux grands peuples; que l'un savait bien dire, et l'autre, bien faire.

mercredi 17 juillet 2013

Luận về khoa học và nghệ thuật - JJR (26)


Nhưng nếu tiến bộ của khoa học và nghệ thuật đã không thêm được gì vào mặc khải của chúng ta; nếu nó đã làm hư hỏng tập quán, và nếu sự hư hỏng của tập quán đã phạm đến sự tinh khiết của thị hiếu, thì chúng ta sẽ nghĩ gì về đám đông những tác giả sơ khai này mà họ đã lánh xa khỏi ngôi đền của những Nàng Thơ những khó khăn để tránh bị tiếp cận, mà tự nhiên đã trải ra nơi đó như là một thử thách về sức lực cho những người ham muốn được biết ? Chúng ta sẽ nghĩ gì về những người chồng chất những tác phẩm mà họ đã tọc mạch phá vỡ cánh cửa của các khoa học và đưa vào thánh địa của chúng một đám ô hợp không xứng đáng lại gần; trong khi mà đáng mong ước là tất cả những kẻ không thể tiến xa hơn trong nghề nghiệp văn chương, đã nên bị chặn lại ngay ở lối vào, và ném mình vào những nghệ thuật khác có lợi hơn cho xã hội. Kẻ này mà suốt cả đời sẽ là một kẻ gieo vần tồi, một nhà hình học thứ cấp, có lẽ sẽ trở thành một người chế tạo vải tốt. Đã chẳng hề cần đến thầy cho những người mà tự nhiên đã dành họ làm môn đệ. Những Verulam, những Descartes và những Newton, những người thầy của loài người này chính họ đã chẳng hề có thầy, và những người hướng dẫn nào đã có thể dẫn họ đến tận nơi mà thiên tài rộng lớn của họ đã mang họ đi ? Những người thầy tầm thường đã chỉ có thể thu hẹp lại sự hiểu biết của họ bằng cách siết họ lại trong năng lực hạn hẹp của mình. Chính bởi những trở ngại đầu tiên mà họ đã học cách nỗ lực, mà họ đã luyện tập để băng qua khoảng cách mênh mông mà họ đã vượt qua. Nếu phải cho phép vài con người giao phó mình cho nghiên cứu khoa học và nghệ thuật, thì đó chỉ là dành cho những người cảm thấy có đủ sức mạnh để bước đi một mình trên dấu vết của chúng, và vượt lên trước chúng. Chính là thuộc về số nhỏ những người này việc xây lên những tượng đài vinh quang của trí tuệ con người. Nhưng nếu ta muốn rằng không có điều gì vượt cao hơn thiên tài của họ, thì cần phải là không có gì vượt cao hơn hy vọng của họ. Đó là sự động viên duy nhất mà họ cần. Tâm hồn tỷ lệ thuận một cách vô cảm với những đối tượng chiếm giữ nó, và chính là những dịp may lớn sẽ tạo ra những vĩ nhân.

--------------------------------------------------------

Mais si le progrès des sciences et des arts n'a rien ajouté à notre véritable félicité; s'il a corrompu nos moeurs, et si la corruption des moeurs a porté atteinte à la pureté du goût, que penserons-nous de cette foule d'auteurs élémentaires qui ont écarté du temple des Muses les difficultés qui défendaient son abord, et que la nature y avait répandues comme une épreuve des forces de ceux qui seraient tentés de savoir? Que penserons-nous de ces compilateurs d'ouvrages qui ont indiscrètement brisé la porte des sciences et introduit dans leur sanctuaire une populace indigne d'en approcher; tandis qu'il serait à souhaiter que tous ceux qui ne pouvaient avancer loin dans la carrière des lettres, eussent été rebutés dès l'entrée, et se fussent jetés dans arts utiles à la société. Tel qui sera toute sa vie un mauvais versificateur, un géomètre subalterne, serait peut-être devenu un grand fabricateur d'étoffes. Il n'a point fallu de maîtres à ceux que la nature destinait à faire des disciples. Les Vérulam, les Descartes et les Newton, ces précepteurs du genre humain n'en ont point eu eux-mêmes, et quels guides les eussent conduits jusqu'où leur vaste génie les a portés? Des maîtres ordinaires n'auraient pu rétrécir leur entendement en le resserrant dans l'étroite capacité du leur. C'est par les premiers obstacles qu'ils ont appris à faire des efforts, et qu'ils se sont exercés à franchir l'espace immense qu'ils ont parcouru. S'il faut permettre à quelques hommes de se livrer à l'étude des sciences et des arts, ce n'est qu'à ceux qui se sentiront la force de marcher seuls sur leurs traces, et de les devancer. C'est à ce petit nombre qu'ils appartient d'élever des monuments à la gloire de l'esprit humain. Mais si l'on veut que rien ne soit au-dessus de leur génie, il faut que rien ne soit au-dessus de leurs espérances. Voilà l'unique encouragement dont ils ont besoin. L'âme se proportionne insensiblement aux objets qui l'occupent, et ce sont les grandes occasions qui font les grands hommes.



mardi 16 juillet 2013

Anh ở đầu sông em cuối sông (Hoài Vũ - Phan Huỳnh Điểu)

http://www.youtube.com/watch?v=msHKYjC0cKg


Anh ở đầu sông em cuối sông,
Uống chung dòng nước Vàm Cỏ Đông
Thương nhau đã chín ba mùa lúa
Chưa ngày gặp lại nhớ mênh mông
Ôi bát ngát chân trời miền Hạ
Tím tình yêu tím cả nhớ mong
Gió, gió nhớ thương ai mà lay bờ lá
Để bìm bịp kêu con nước lớn ròng
Đất quê ta xanh xanh triền lá
Giặc nhảy vào lá hoá rừng chông
Nước quê ta dập dềnh tôm cá
Giặc lội vào nước dựng thành đồng

Anh ở đầu sông em cuối sông,
Uống chung dòng nước Vàm Cỏ Đông
Thương nhau ta hẹn trong mùa tới
Em đón anh về thỏa chờ mong
Em đón anh về thỏa chờ mong

Bình luận : đây là bài tình ca hay nhất của VN !! Không biết ca sĩ là ai ạ ?

lundi 15 juillet 2013

Luận về khoa học và nghệ thuật - JJR (25)


Vậy đó là những con người tuyệt vời mà sự trọng vọng của những người cùng thời của họ đã được ban phát hào phóng trong khi họ còn sống, và được dành cho sự bất tử sau khi quá cố! Đó là những châm ngôn khôn ngoan mà chúng ta nhận được từ họ và chúng ta truyền từ thời đại này sang thời đại khác cho con cháu của chúng ta. Lương giáo, được giao phó cho tất cả những lầm lạc của lý trí con người, đã để lại được cho hậu thế điều gì khiến người ta có thể so sánh với những tượng đài đáng xấu hổ mà in ấn đã chuẩn bị cho nó, dưới triều đại của Kinh Phúc âm ? Những bài viết bất kính của những Leucippe và những Diagoras đã chết đi cùng với họ. Người ta đã còn chưa sáng chế ra nghệ thuật làm cho bất diệt những sự ngông cuồng của trí tuệ con người. Nhưng, nhờ có những kiểu chữ in ấn (ghi chú 10) và việc sử dụng mà chúng ta làm với chúng, những mơ mộng nguy hiểm của những Hobbes và những Spinoza sẽ còn lại mãi. Tới luôn nào, những bài viết nổi tiếng mà sự bất tri và sự chất phác của cha ông chúng ta đã không hề có khả năng; hãy đồng hành tới con cháu chúng ta những tác phẩm còn nguy hiểm hơn này mà từ đó tỏa mùi sự hư hỏng của những tập quán của thế kỷ của chúng ta, và hãy cùng nhau mang đến cho những thế kỷ tới một câu chuyện trung thành về sự tiến bộ và những lợi ích của khoa học và nghệ thuật của chúng ta. Nếu họ đọc các ngài, các ngài sẽ không để cho họ một sự bối rối nào trên câu hỏi mà chúng ta khuấy động lên ngày hôm nay : và trừ phi là họ còn điên rồ hơn chúng ta, họ sẽ giơ hai tay lên trời và sẽ nói trong sự cay đắng của trái tim : "Thiên Chúa toàn năng, người giữ trong tay những trí óc, hãy giải thoát chúng con khỏi những ánh sáng và những nghệ thuật chết người của cha ông chúng con, và hãy trả lại cho chúng con sự bất tri, sự ngây thơ và sự nghèo khổ, những của cải duy nhất có thể làm nên hạnh phúc của chúng con và là quý giá trước người."

(Chi chú 10) : Cứ xem những sự lộn xộn gớm ghiếc mà in ấn đã gây ra ở Châu Âu, cứ phán xét tương lai mà điều tai hại đó đã làm từ ngày này sang ngày kia, ta có thể dễ dàng dự đoán rằng các vị vua sẽ không chậm trễ tự cho bấy nhiêu công sức để đuổi cái nghệ thuật kinh khủng này ra khỏi nhà nước của họ cũng như họ đã làm để đưa nó vào. Quốc vương Achmet, từng nhượng bộ những yêu sách của một vài vị được coi là người có thị hiếu, đã đồng ý thành lập một xưởng in ở Constantinople. Nhưng vừa khi mà máy in đang được tiến hành thì người ta bị cưỡng bức phải phá hủy nó và ném những dụng cụ xuống một cái giếng. Người ta nói rằng người kế vị đấng tiên tri Omar, được hỏi ý về điều cần phải làm với thư viện Alexandrie, đã trả lời với những từ này : Nếu những cuốn sách của thư viện này chứa đựng những điều trái ngược lại kinh Coran, thì chúng là xấu xa và phải đốt chúng. Nếu chúng chỉ chứa đựng những học thuyết của kinh Coran, thì cũng đốt chúng luôn : chúng là thừa. Các nhà thông thái của chúng ta đã trích dẫn lập luận này như là tối cao của phi lý. Tuy nhiên, hãy giả thiết Grégoire Đại đức ở vào vị trí của Omar và Kinh Phúc âm vào vị trí của Kinh Coran, thì thư viện sẽ vẫn còn bị đốt lần nữa, và đó có lẽ sẽ là tình tiết đẹp nhất trong cuộc đời vị Giáo hoàng lừng lẫy này.

------------------------------------------------- 
 
Voilà donc les hommes merveilleux à qui l'estime de leurs contemporains a été prodiguée pendant leur vie, et l'immortalité réservée après leur trépas! Voilà les sages maximes que nous avons reçues d'eux et que nous transmettrons d'âge en âge à nos descendants. Le paganisme, livré à tous les égarements de la raison humaine, a-t-il laissé à la postérité rien qu'on puisse comparer aux monuments honteux que lui a préparés l'imprimerie, sous le règne de l'Evangile? Les écrits impies des Leucippe et des Diagoras sont péris avec eux. On n'avait point encore inventé l'art d'éterniser les extravagances de l'esprit humain. Mais, grâce aux caractères typographiques (note 10) et à l'usage que nous en faisons, les dangereuses rêveries des Hobbes et des Spinoza resteront à jamais. Allez, écrits célèbres dont l'ignorance et la rusticité de nos pères n'auraient point été capables; accompagnez chez nos descendants ces ouvrages plus dangereux encore d'où s'exhale la corruption des moeurs de notre siècle, et portez ensemble aux siècles à venir une histoire fidèle du progrès et des avantages de nos sciences et de nos arts. S'ils vous lisent, vous ne leur laisserez aucune perplexité sur la question que nous agitons aujourd'hui: et à moins qu'ils ne soient plus insensés que nous, ils lèveront leurs mains au ciel, et diront dans l'amertume de leur coeur: "Dieu tout-puissant, toi qui tiens dans tes mains les esprits, délivre-nous des lumières et des funestes arts de nos pères, et rends-nous l'ignorance, l'innocence et la pauvreté, les seuls biens qui puissent faire notre bonheur et qui soient précieux devant toi."

(Note 10) A considérer les désordres affreux que l'imprimerie a déjà causés en Europe, à juger de l'avenir par le progrès que le mal fait d'un jour à l'autre, on peut prévoir aisément que les souverains ne tarderont pas à se donner autant de soins pour bannir cet art terrible de leurs Etats qu'ils en ont pris pour l'y introduire. Le sultan Achmet, cédant aux importunités de quelques prétendus gens de goût, avait consenti d'établir une imprimerie à Constantinople. Mais à peine la presse fut-elle en train qu'on fut contraint de la détruire et d'en jeter les instruments dans un puits. On dit que le calife Omar, consulté sur ce qu'il fallait faire de la bibliothèque d'Alexandrie, répondit en ces termes: Si les livres de cette bibliothèque contiennent des choses opposées à l'Alcoran, ils sont mauvais et il faut les brûler. S'ils ne contiennent que la doctrine de l'Alcoran, brûlez-les encore: ils sont superflus. Nos savants ont cité ce raisonnement comme le comble de l'absurdité. Cependant, supposez Grégoire le Grand à la place d'Omar et l'Evangile à la place de l'Alcoran, la bibliothèque aurait encore été brûlée, et ce serait peut-être le plus beau trait de la vie de cet illustre pontife.


Luận về khoa học và nghệ thuật - JJR (24)


Người ta đừng có đưa ra chống lại tôi một phản biện mà đối với tôi nó chỉ là một bằng chứng mới. Biết bao chăm sóc chỉ càng chứng minh sự cần thiết phải dùng đến chúng, và người ta chẳng tìm kiếm phương thuốc cho những bệnh đau không tồn tại. Tại sao những phương thuốc này vẫn còn mang tính chất của những phương thuốc thông thường bởi sự không đủ của chúng ? Bao nhiêu là cơ sở được tạo nên cho lợi ích của những nhà thông thái chỉ toàn là thêm khả năng áp đặt lên những đối tượng của khoa học và xoay những trí tuệ sang việc nuôi trồng họ. Dường như là, xem những cẩn trọng mà ta thực hiện, ta có quá nhiều thợ cày và ta sợ thiếu những triết gia. Tôi không hề muốn mạo hiểm ở đây một so sánh giữa nông nghiệp và triết học; người ta sẽ không chịu đựng nổi. Tôi sẽ chỉ hỏi : Triết học là gì ? Những tác phẩm của những triết gia nổi tiếng nhất chứa đựng những gì ? Những bài học của những người bạn của sự khôn ngoan này là gì ?

Cứ nghe họ nói, người ta lại không coi họ như một đám lang băm kêu gào, mỗi người một phía, trên một quảng trường công cộng : Hãy tới đây với tôi, chỉ có mình tôi là không lừa bịp ? Một người cho rằng là không hề có cơ thể và tất cả chỉ là biểu hiện. Người khác, rằng là không có chất nào khác hơn là vật chất và thượng đế nào khác hơn là thế giới. Người này lập luận rằng không có đức hạnh cũng không có tật xấu, và điều thiện và điều ác trong đạo đức là hoang tưởng. Người kia, rằng con người là những con sói và có thể ngốn ngấu lẫn nhau mà vẫn yên ổn với lương tâm. Hỡi các triết gia vĩ đại ! Cầu xin các ngài đừng dành cho bạn bè và trẻ em của các ngài những bài học ích lợi này; các ngài sẽ mau chóng nhận được cái giá của chúng, và chúng tôi sẽ không sợ phải thấy trong chúng tôi người nào đó trong số những người theo các ngài.

-------------------------------------------------- 
 
Qu'on ne m'oppose donc point une objection qui n'est pour moi qu'une nouvelle preuve. Tant de soins ne montrent que trop la nécessité de les prendre, et l'on ne cherche point de remèdes à des maux qui n'existent pas. Pourquoi faut-il que ceux-ci portent encore par leur insuffisance le caractère des remèdes ordinaires? Tant d'établissements faits à l'avantage des savants n'en sont que plus capables d'en imposer sur les objets des sciences et de tourner les esprits à leur culture. Il semble, aux précautions qu'on prend, qu'on ait trop de laboureurs et qu'on craigne de manquer de philosophes. Je ne veux point hasarder ici une comparaison de l'agriculture et de la philosophie: on ne le supporterait pas. Je demanderai seulement: qu'est-ce que la philosophie? Que contiennent les écrits des philosophes les plus connus? Quelles sont les leçons de ces amis de la sagesse? A les entendre, ne les prendrait-on pas pour une troupe de charlatans criant, chacun de son côté, sur une place publique: Venez à moi, c'est moi seul qui ne trompe point? L'un prétend qu'il n'y a point de corps et que tout est en représentation. L'autre, qu'il n'y a d'autre substance que la matière ni d'autre dieu que le monde. Celui-ci avance qu'il y a ni vertus ni vices, et que le bien et le mal moral sont des chimères. Celui-là, que les hommes sont des loups et peuvent se dévorer en sûreté de conscience. O grands philosophes! que ne réservez-vous pour vos amis et pour vos enfants ces leçons profitables; vous en recevriez bientôt le prix, et nous ne craindrions pas de trouver dans les nôtres quelqu'un de vos sectateurs.


jeudi 11 juillet 2013

Luận về khoa học và nghệ thuật - JJR (23)

Tuy nhiên, tôi thú nhận; điều xấu đã không lớn như lẽ ra nó đã có thể trở thành. Sự nhìn xa vĩnh hằng, khi đặt bên cạnh những cây có hại những cây đơn giản lành mạnh, và đặt vào trong thể chất của nhiều động vật gây hại phương thuốc chữa lành những vết thương của chúng, đã dạy cho các bậc vương quyền tức là những trợ tá của mình cách bắt chước sự khôn ngoan của ngài. Chính là theo ví dụ của ngài mà ngay trong lòng khoa học và nghệ thuật, nguồn gốc của cả ngàn rối loạn, vì vua vĩ đại này mà vinh quang của ngài sẽ chỉ giành thêm một ánh sáng mới từ thời đại này sang thời đại khác, ngài đã tạo ra những xã hội nổi tiếng bị chất nặng bởi những trầm tích nguy hiểm của kiến thức nhân loại đồng thời với những trầm tích thiêng liêng của những tập quán, bởi sự chú ý mà những xã hội ấy nhằm duy trì trong nó tất cả sự tinh khiết, và đòi hỏi điều đó nơi những thành viên mà chúng tiếp nhận.
 Những thể chế khôn ngoan đã được làm cho vững mạnh hơn bởi người kế tục cao quý của ngài, và được bắt chước bởi tất cả những vị vua của châu Âu, sẽ được dùng chí ít để hãm bớt lại những văn sĩ, mà tất cả bọn họ đều khao khát vinh dự được thừa nhận trong những Viện Hàn lâm, họ sẽ tự theo dõi bản thân, và nỗ lực tự làm cho mình xứng đáng bằng những tác phẩm hữu ích và những tập quán không thể chê trách được. Những thể chế của các tập đoàn này, mà để dành cho những giải thưởng mà chúng vinh danh công trạng văn chương, sẽ chọn lựa những chủ đề đúng đắn để làm sống động lại tình yêu đức hạnh trong trái tim của những công dân, sẽ chứng tỏ rằng tình yêu này ngự trị nơi chúng, và sẽ mang cho dân tộc niềm vui thích thật là hiếm hoi và dịu ngọt này đó là được thấy những xã hội thông thái tận tụy trút lên loài người, không chỉ những ánh sáng dễ chịu, mà còn cả những hướng dẫn lành mạnh.

-------------------------------------------


Je l'avoue, cependant; le mal n'est pas aussi grand qu'il aurait pu le devenir. La prévoyance éternelle, en plaçant à côté de diverses plantes nuisibles des simples salutaires, et dans la substance de plusieurs animaux malfaisants le remède à leurs blessures, a enseigné aux souverains qui sont ses ministres à imiter sa sagesse. C'est à son exemple que du sein même des sciences et des arts, sources de mille dérèglements, ce grand monarque dont la gloire ne fera qu'acquérir d'âge en âge un nouvel éclat, tira ces sociétés célèbres chargées à la fois du dangereux dépôt des connaissances humaines, et du dépôt sacré des moeurs, par l'attention qu'elles ont d'en maintenir chez elles toute la pureté, et de l'exiger dans les membres qu'elles reçoivent.

Ces sages institutions affermies par son auguste successeur, et imitées par tous les rois de l'Europe, serviront du moins de frein aux gens de lettres, qui tous aspirant à l'honneur d'être admis dans les Académies, veilleront sur eux-mêmes, et tâcheront de s'en rendre dignes par des ouvrages utiles et des moeurs irréprochables. Celles de ces compagnies, qui pour les prix dont elles honorent le mérite littéraire feront un choix de sujets propres à ranimer l'amour de la vertu dans les coeurs des citoyens, montreront que cet amour règne parmi elles, et donneront aux peuples ce plaisir si rare et si doux de voir des sociétés savantes se dévouer à verser sur le genre humain, non seulement des lumières agréables, mais aussi des instructions salutaires.

Nguyễn Thị Loan & việc tập luyện (9)

Các vấn đề mình muốn bàn bạc với Loan gồm có : những người cố vấn (đặc biệt là nghệ sĩ), việc luyện tập với độ chính xác cao, phong cách và trang phục, tinh thần của cái đẹp và tham khảo lịch sử nghệ thuật ... (có lẽ là còn nữa, ý tưởng sẽ từ từ đến khi mình khai triển).

Bây giờ mình nói trước tiên về việc luyện tập hình thể nhé. Mình nhắc lại là Loan có hình thể tuyệt đẹp, không chỉ chuẩn mực mà đường nét cũng rất đẹp (sự cân đối, hài hòa, cổ cao, vai xuôi, cánh tay tròn, bàn chân bàn tay nhỏ nhắn...). Bọn xấu tính già mồm thường chê Loan là cứng, thô, già, eo to... hihi, mình cũng nên suy nghĩ xem bọn chúng có lý hay không.

Vậy nếu so với diễn viên múa, thì Loan đúng là có hơi cứng thật, thô thì không thô, nhưng vòng eo của Loan chỉ nên là 61 hoặc 62 phân thôi thì trông sẽ "óng ả" hơn. Già thì hoàn toàn không phải, dó là vì các ông VN chỉ thích gái tơ cỏ non (không biết có phải vì các ông ấy răng sâu nhiều quá hay không), chứ còn so với thế giới, phụ nữ VN mình trẻ lâu lắm. Trông Loan chỉ như một cô Pháp 20 tuổi thôi, và mình nghĩ đây lại là một thuận lợi nữa, vì mình trông trẻ như họ, nhưng đầu óc lại chín chắn hơn, rất là lợi hại đấy.

Vậy mình đề nghị Loan hai điều cực kỳ quan trọng, Loan suy nghĩ nhé !

Điều thứ nhất, Loan đăng ký học ngay lập tức một khóa học múa cổ điển (la danse classique), phải đúng là múa cổ điển, và không phải bất cứ lớp múa hay thể dục nào khác nhé. Mỗi tuần từ 2 đến 3 buổi, mỗi buổi chừng 1h-1h30 phút. Còn ngay khi nào có quyết định đi thi quốc tế, thì Loan phải tăng tốc lên mỗi ngày môt buổi tập.

Vì sao lại như vậy, là vì chỉ có những động tác luyện tập của múa cổ điển mới là chính xác nhất. Loan để ý những diễn viên múa họ đẹp như thế nào, mặc dù họ không đẹp bằng hoa hậu đâu. Mình lưu ý Loan là bài tập khởi động của họ cực kỳ hay và chính xác, cho dù Loan có không tập múa thật, thì Loan cũng phải học được bài tập khởi động ấy. Nhưng Loan có thể tập vài động tác múa cơ bản đấy, và Loan sẽ thấy là mình hết cứng ngay lập tức.

Nếu có tiền, thì Loan mời một thày cô dạy múa tập luyện riêng cho Loan, nếu muốn ít tốn kém hơn, thì cứ đăng ký vào lớp học chung với các bạn, quan sát mọi người cũng hay lắm đấy.

Vòng eo của Loan như mình thấy là rất phẳng, rất đẹp, không hề có mỡ thừa, nhưng số đo lớn (hơn 62cm), là mình biết do Loan luyện tập sai. Các động tác tập eo ở các phòng tâp của VN là sai, vì đòi hỏi mình luyện cơ bụng rất nhiều, khiến cho mỡ tan, nhưng cơ lại to lên, nên số đo của Loan mới hơi lớn một chút. Mình đâu có cần cơ bụng sáu múi như các ông đâu. Có một ông chuyên gia thể hình của Pháp (hihi quên tên chàng) nói rằng những động tác tập eo bụng bằng cách nằm ngửa rồi bật phần thân trên lên (rất đau đớn) là hoàn toàn vô ích, nó chỉ có tác dụng làm cho rốn co lại gần xương mu hơn mà thôi !!!

Vậy Loan thử tập múa cổ điển đi mà xem các động tác tập eo của họ, không giống với phòng tập của các bà rất giàu rất sang nhưng nhan sắc thường thường bậc trung đâu nhé ! Loan chỉ tập chừng 2 tuần thì sẽ thấy khác ngay, còn nếu có thể tập chừng 6 tháng trước khi đi thi thì mình hoàn toàn có thể mơ tới ngôi hoa hậu.

Loan thử vào site này xem có được không :
http://grainesdetoiles.liveweb.arte.tv/#!/ballet-aunis

Đó là một loạt vidéo của kênh truyền hình ARTE về việc luyện tập của các diễn viên múa của trường phái ballet Pháp, Loan nhìn xem cách họ đi đứng, di chuyển, giữ đầu vươn cao duyên dáng như thế nào. Học múa cổ điển sẽ luyện cho Loan tất cả những điều đó.

Điều thứ hai thì để lần sau mình nói tiếp nhé !
Thân mến !

mardi 9 juillet 2013

Con chim mòng biển

La mouette

Aux coups de feu la mouette
N'a pas changé de chemin,
Et sa brune silhouette
Sur le ciel rose et carmin
Se découpe nette.

Par le seul appui du vent
Majestueuse elle plane,
Puis doucement, doucement,
Dans la brume diaphane
S'incline en avant :

Et glisse de telle sorte,
Qu'elle va choir où l'on voit
L'horizon fermer sa porte.
Elle baisse, baisse et choit.
La mouette est morte.

Alphonse BEAUREGARD   (1881-1924)

Con chim mòng biển

Tiếng súng vang lên
Con chim mòng biển
Không đổi đường bay
Bóng dáng nâu sẫm
Trên nền trời hồng và đỏ thẫm
Nổi lên rõ nét

Chỉ bởi gió nâng
Vẫn lượn tuyệt đẹp
Rồi rất nhẹ nhàng
Trong làn sương mờ
Nghiêng về phía trước

Và trượt theo cách
Khiến người ta thấy
Nơi nó sẽ rơi
Chân trời đóng lại
Lượn thấp xuống, thấp xuống và rơi
Mòng biển đã chết

dimanche 7 juillet 2013

Siffler sur la colline - Joe Dassin

http://www.youtube.com/watch?v=MJo0sGhAs_w


Je l'ai vue près d'un laurier
elle gardait ses blanches brebis.
Quand j'ai demandé d'où venait sa peau fraîche elle m'a dit:
c'est de rouler dans la rosée qui rend les bergères jolies.
Mais quand j'ai dit qu'avec elle je voudrais y roulait aussi.
Elle m'a dit:

Elle m'a dit d'aller siffler là-haut sur la colline,
de l'attendre avec un petit bouquet d'églantines.
J'ai cueilli des fleurs et j'ai sifflé tant que j'ai pu, j'ai attendu attendu elle n'est jamais venue!
Zaî zaî zaî zaî! Zaî zaî zaî zaî! Zaî zaî zaî! zaî zaî zaî zaî!

A la foire du village, un jour je lui ai soupiré que je voudrais être une pomme suspendue à un pommier.
Et qu'à chaque fois qu'elle passe elle vienne me mordre dedans.
Mais elle est passée tout en me montrant ses jolies dents.

Elle m'a dit:

Elle m'a dit d'aller siffler là-haut sur la colline.
De l'attendre avec un petit bouquet d'églantines.
J'ai cueilli des fleurs et j'ai sifflé tant que j'ai pu.
J'ai attendu attendu elle n'est jamais venue.
Zaî zaî zaî zaî! Zaî zaî zaî zaî! Zaî zaî zaî zaî! Zaî zaî zaî zaî!

Huýt sáo trên đồi

Tôi thấy nàng gần một cây nguyệt quế
Nàng đang chăn những con cừu trắng
Tôi hỏi nàng từ đâu mà nàng có làn da tươi thế
Nàng nói rằng vì lăn mình trong sương sớm
Mà các cô mục đồng xinh tươi
Nhưng khi tôi nói với nàng
Rằng tôi cũng muốn cùng nàng lăn mình trong sương
Thì nàng bảo tôi

Nàng bảo tôi hãy đi lên đỉnh đồi huýt sáo
Và chờ nàng với một bó hoa hồng dại
Tôi đã hái hoa và huýt sáo hết mức mà tôi có thể
Tôi chờ, chờ mãi nhưng nàng không bao giờ tới

Zaî zaî zaî zaî!

Một ngày nọ trong buổi hội làng, tôi thì thào với nàng
Rằng tôi muốn là một quả táo treo mình trên cây táo
Và mỗi lần đi ngang nàng cắn tôi một miếng
Nhưng nàng đi qua và khoe với tôi hàm răng đẹp
Nàng bảo tôi

Nàng bảo tôi hãy đi lên đỉnh đồi huýt sáo
Và chờ nàng với một bó hoa hồng dại
Tôi đã hái hoa và huýt sáo hết mức mà tôi có thể
Tôi chờ, chờ mãi nhưng nàng không bao giờ tới
Zaî zaî zaî zaî!


Le chanson des vieux amants - Jacques Brel

http://www.youtube.com/watch?v=H1DpjXQUDsI

Le chanson des vieux amants

Bien sûr, nous eûmes des orages
Vingt ans d'amour, c'est l'amour fol
Mille fois tu pris ton bagage
Mille fois je pris mon envol
Et chaque meuble se souvient
Dans cette chambre sans berceau
Des éclats des vieilles tempêtes
Plus rien ne ressemblait à rien
Tu avais perdu le goût de l'eau
Et moi celui de la conquête

{Refrain:}
Mais mon amour
Mon doux mon tendre mon merveilleux amour
De l'aube claire jusqu'à la fin du jour
Je t'aime encore tu sais je t'aime

Moi, je sais tous tes sortilèges
Tu sais tous mes envoûtements
Tu m'as gardé de pièges en pièges
Je t'ai perdue de temps en temps
Bien sûr tu pris quelques amants
Il fallait bien passer le temps
Il faut bien que le corps exulte
Finalement finalement
Il nous fallut bien du talent
Pour être vieux sans être adultes

{Refrain}

Oh, mon amour
Mon doux mon tendre mon merveilleux amour
De l'aube claire jusqu'à la fin du jour
Je t'aime encore, tu sais, je t'aime

Et plus le temps nous fait cortège
Et plus le temps nous fait tourment
Mais n'est-ce pas le pire piège
Que vivre en paix pour des amants
Bien sûr tu pleures un peu moins tôt
Je me déchire un peu plus tard
Nous protégeons moins nos mystères
On laisse moins faire le hasard
On se méfie du fil de l'eau
Mais c'est toujours la tendre guerre

{Refrain}

Oh, mon amour...
Mon doux mon tendre mon merveilleux amour
De l'aube claire jusqu'à la fin du jour
Je t'aime encore tu sais je t'aime.


Bài hát của những tình nhân già

Tất nhiên, chúng ta đã có những cơn giông tố
Hai mươi năm yêu nhau, đó là tình yêu điên
Ngàn lần anh đã xách hành lý
Ngàn lần em đã cất cánh bay
Và mỗi món đồ đều còn nhớ
Trong căn phòng  không có xe nôi này
Những mảnh vỡ của những cơn bão cũ
Không còn gì giống với gì nữa
Anh đã mất đi mùi vị nước
Và em mất đi sở thích chinh phục

Nhưng hỡi tình yêu của em
Tình yêu dịu dàng âu yếm tình yêu tuyệt vời của em
Từ hừng đông sáng cho tới cuối ngày
Em vẫn yêu anh, anh biết em vẫn yêu anh

Em biết tất cả những phép thuật của anh
Anh biết tất cả những phù phép của em
Anh đã giữ em từ bẫy này sang bẫy khác
Em đã mất anh lúc này hay lúc khác
Tất nhiên anh đã có vài người tình
Cũng cần phải trải qua thời gian
Cũng cần phải cho thân thể hân hoan
Cuối cùng, cuối cùng thì
Chúng ta cũng đã cần nhiều tài năng
Để già đi mà không trưởng thành

Ôi tình yêu của em
Tình yêu dịu dàng âu yếm tình yêu tuyệt vời của em
Từ hừng đông sáng cho tới cuối ngày
Em vẫn yêu anh, anh biết em vẫn yêu anh

Và thời gian càng đồng hành cùng chúng ta
Thì thời gian càng dày vò chúng ta
Nhưng có phải không, cái bẫy tồi tệ nhất
Là sống hòa bình với những tình nhân
Tất nhiên là anh khóc hơi không sớm
Tất nhiên là em đau đớn hơi muộn
Chúng ta bảo vệ những bí ẩn của mình ít hơn
Chúng ta ít để mọi việc cho ngẫu nhiên hơn
Chúng ta nghi ngờ theo dòng nước chảy
Nhưng đó vẫn luôn là cuộc chiến âu yếm

Ôi tình yêu của em
Tình yêu dịu dàng âu yếm tình yêu tuyệt vời của em
Từ hừng đông sáng cho tới cuối ngày
Em vẫn yêu anh, anh biết em vẫn yêu anh

samedi 6 juillet 2013

Mùa xuân dịu êm trở lại

Le doux printemps revient...

Le doux printemps revient, et ranime à la fois
Les oiseaux, les zéphirs, et les fleurs, et ma voix.
Pour quel sujet nouveau dois-je monter ma lyre ?
Ah ! Lorsque d'un long deuil la terre enfin respire,
Dans les champs, dans les bois, sur les monts d'alentour,
Quand tout rit de bonheur, d'espérance et d'amour,
Qu'un autre ouvre aux grands noms les fastes de la gloire ;
Sur un char foudroyant qu'il place la victoire ;
Que la coupe d'Atrée ensanglante ses mains :
Flore a souri ; ma voix va chanter les jardins.
Je dirai comment l'art, dans de frais paysages,
Dirige l'eau, les fleurs, les gazons, les ombrages.
Toi donc, qui, mariant la grace et la vigueur,
Sais du chant didactique animer la langueur,
Ô muse ! Si jadis, dans les vers de Lucrèce,
Des austères leçons tu polis la rudesse ;
Si par toi, sans flétrir le langage des dieux,
Son rival a chanté le soc laborieux ;
Viens orner un sujet plus riche, plus fertile,
Dont le charme autrefois avoit tenté Virgile.
N'empruntons point ici d'ornement étranger ;
Viens, de mes propres fleurs mon front va s'ombrager ;
Et, comme un rayon pur colore un beau nuage,
Des couleurs du sujet je tiendrai mon langage.
L'art innocent et doux que célèbrent mes vers,
Remonte aux plus beaux jours de l'antique univers.

(Les jardins, Chant 1)

Jacques DELILLE   (1738-1813)


Mùa xuân dịu êm trở lại

Mùa xuân dịu êm trở lại, và làm sống động cùng lúc
Chim chóc, gió nhẹ, hoa và giọng nói của em
Cho chủ đề mới nào em sẽ lên dây cây đàn lyre ?
A ! Khi mà sau một cơn tang tóc dài đất cuối cùng cũng thở
Trên cánh đồng, trong cánh rừng, trên những ngọn núi xung quanh
Khi vạn vật đều cười vì hạnh phúc, hy vọng và tình yêu,
Cầu cho một ai khác nhân danh những huy hoàng của vinh quang;
Trên cỗ xe sấm sét đặt lên chiến thắng
Mà chiếc cốc của Atrée làm bàn tay đẫm máu:
Nữ thần Hoa đã mỉm cười; giọng em sẽ ngợi ca những khu vườn.
Em sẽ nói làm thế nào mà nghệ thuật, trong những phong cảnh tươi mát;
Đã hướng dẫn nước, hoa, bãi cỏ, bóng cây,
Vậy là anh, kết hợp duyên dáng và sức mạnh
Với bài ca học tập, đã làm sống động u hoài
Ôi nàng thơ, nếu ngày xưa, trong những vần thơ của Lucrèce,
Nàng đã mài dũa sự khắc nghiệt từ những bài học khắc khổ
Nếu bởi nàng, không làm tàn héo ngôn ngữ của những vị thần
Đối thủ của nàng đã ca ngợi lưỡi cày siêng năng;
Hãy đến trang hoàng một đề tài phong phú và màu mỡ hơn
Mà vẻ duyên dáng ngày xưa đã quyến rũ cả Virgile.
Chúng ta đừng mượn ở đây những trang sức xa lạ;
Hãy đến, những bông hoa của chính em sẽ phủ lên vầng trán;
Và như một tia sáng tinh khiết tô màu lên một đám mây đẹp,
Với những màu sắc của chủ đề dành cho ngôn ngữ của em;
Nghệ thuật ngây thơ và êm dịu mà những vần thơ ngợi ca
Về lại những ngày đẹp nhất của vũ trụ thời cổ đại.







jeudi 4 juillet 2013

Mon coeur d'attache - Enrico Macias

http://www.youtube.com/watch?v=b7Lo9QHEE_c


Le bateau qui s'arrache du port va sur l'eau
Vers le Sud ou le Nord sans savoir
Ce qui l'attend là-bas au-delà de la mer

Comme lui quand je pars chaque fois c'est la nuit
Qui ne me quitte pas et la vie
Passe à tout petit pas je m'ennuie loin de toi

Mon coeur d'attache c'est toi le toit de ma maison c'est toi
L'histoire de mes chansons c'est toi
Mon chemin d'horizon c'est toi
Mon coeur d'attache c'est toi le toit de ma maison c'est toi
La voix de ma raison c'est toi
Ma vie et ma passion c'est toujours toi

Mes amis me reprochent souvent dans la vie
D'être encore un enfant car vois-tu
Ils ne comprennent pas cet amour qui nous lie

Moi sans toi je ne peux partager tous leurs jeux
Ne veux pas me brûler à ce feu
Cette rage d'aimer comédie de la vie

Mon coeur d'attache c'est toi le toit de ma maison c'est toi
L'histoire de mes chansons c'est toi
Mon chemin d'horizon c'est toi
Mon coeur d'attache c'est toi le toit de ma maison c'est toi
La voix de ma raison c'est toi
Ma vie et ma passion c'est toujours toi

Quand le jour éteint ses projecteurs aux retours
Je retrouve dans ton coeur une fleur
Une rose d'amour et je cri mon bonheur

Mon coeur d'attache c'est toi le toit de ma maison c'est toi
L'histoire de mes chansons c'est toi
Mon chemin d'horizon c'est toi
Mon coeur d'attache c'est toi le toit de ma maison c'est toi
La voix de ma raison c'est toi
Ma vie et ma passion c'est toujours toi


Trái tim gắn bó

Như con tàu bứt mình rời xa cảng trên mặt nước
Đi về phía Nam hay phía Bắc mà không hay
Điều gì chờ đợi nó nơi xa bên kia biển

Cũng như tàu mỗi lần em ra đi đều là đêm
Đêm không rời em nữa và cuộc sống trôi đi từ từ
Em buồn nhớ anh khi xa anh

Trái tim gắn bó của em là anh
Mái nhà của em là anh
Câu chuyện của những bài hát của em là anh
Con đường chân trời của em là anh
Trái tim gắn bó của em là anh
Tiếng nói của lý trí của em là anh
Cuộc đời và đam mê của em vẫn luôn là anh

Bạn bè em thường trách em trong cuộc sống
Vẫn luôn là trẻ thơ vì anh thấy không
Họ không hiểu tình yêu này nối hai chúng ta

Không có anh em không thể chia sẻ mọi trò chơi
Không muốn tự đốt cháy mình cho ngọn lửa,
cho lòng điên cuồng yêu niềm vui cuộc sống

Trái tim gắn bó của em là anh
Mái nhà của em là anh
Câu chuyện của những bài hát của em là anh
Con đường chân trời của em là anh
Trái tim gắn bó của em là anh
Tiếng nói của lý trí của em là anh
Cuộc đời và đam mê của em vẫn luôn là anh

Khi trở về lúc ban ngày những ngọn đèn tắt
Em tìm lại trong tim anh một bông hoa
Một bông hồng tình yêu và em khóc cho hạnh phúc.



mercredi 3 juillet 2013

Thể thơ tùy chọn

Stances

Un amant qui poursuit les beaux yeux d'une dame,
Et qui les a choisis pour miroir de son âme,
Qui trompe son esprit aux rais de tel flambeau,
S'encourt hâtivement à son heure dernière,
Comme celui qui suit d'un ardant la lumière
Qui le conduit au fleuve où il fait son tombeau.

Il peint dedans la nue, il bâtit sur l'arène,
Il fonde sur les flots son espérance vaine,
Et prépare le feu pour se sacrifier,
Il contraint son humeur, il se change et rechange,
D'un esprit infernal il pense faire un ange,
Et croit en l'adorant de se déifier.

Il fait son paradis d'un enfer de misère,
Il conte à des rochers son tourment ordinaire,
D'un enfant nu et pauvre il espère son bien :
Il se tend des filets pour se prendre soi-même,
Et s'il tient une fois ce bien que plus il aime,
C'est un songe volant qui dure moins que rien.

Siméon-Guillaume de LA ROQUE   (1551-1611)

Thể thơ tùy chọn

Một người tình theo đuổi đôi mắt đẹp của quý nhân
Mà chàng đã chọn làm tấm gương cho tâm hồn
Tự lừa lý trí mình trước tia sáng của những ngọn đuốc ấy
Vội vàng chạy tới giờ cuối cùng
Như người chạy theo một ánh sáng nóng bỏng
Dẫn chàng tới dòng sông sẽ là nấm mồ

Chàng vẽ trong đám mây, chàng xây trên đấu trường,
Chàng dựng trên ngọn sóng niềm hy vọng vô ích
Và nhóm lên ngọn lửa để hiến tế chính mình,
Chàng ép buộc tính khí, chàng thay đổi và đổi thay
Chàng tin tạo ra thiên thần từ tâm trí địa ngục,
Và tưởng vì tôn thờ nàng mà mình sẽ thành thần tiên

Chàng tạo ra thiên đường từ địa ngục những khốn khổ
Chàng kể cho những tảng đá những dày vò ngày thường,
Chàng hy vọng kiếm của cải từ một thằng bé nghèo và trần truồng
Chàng giăng lưới và tự mắc bẫy
Và nếu có một lần chàng nắm được điều mà chàng yêu
Đó là một giấc mơ bay kéo dài còn ít hơn là không có gì.

Tự nhiên luận


Panthéisme

En juillet, quand midi fait éclater les roses,
Comme un vin dévorant boire l’air irrité,
Et, tout entier brûlant des fureurs de l’été,
Abîmer son coeur ivre au gouffre ardent des choses.

Voir partout la vie, une en ses métamorphoses,
Jaillir ; et l’Amour, nu comme la Vérité,
Nonchalamment suspendre à ses doigts de clarté
La chaîne aux anneaux d’or des Effets et des Causes.

À pas lents, le front haut, par la campagne en feu,
Marcher, tel qu’un grand prêtre enveloppé du dieu,
Sur la terre vivante, où palpite l’atome !

Sentir comme couler du soleil dans son sang,
Et, consumé d’orgueil dans l’air éblouissant,
Comprendre en frissonnant la splendeur d’être un homme.

Albert SAMAIN   (1858-1900)

Tự nhiên luận

Tháng bảy, khi buổi trưa làm vỡ tung những đóa hồng
Như rượu vang ừng ực uống không khí bứt rứt,
Và cháy bỏng hoàn toàn bởi những cơn điên giận của mùa hè,
Làm hỏng trái tim say mềm nơi vực thẳm nóng bỏng của sự vật

Nhìn thấy cuộc sống khắp nơi, một trong những biến hóa của nó
Tuôn tràn; và Tình yêu, trần truồng như là Sự thật;
Uể oải treo vào những ngón tay sáng
Chuỗi xích những chiếc nhẫn vàng của Hiệu quả và Nguyên nhân.

Bước đi chậm, trán ngẩng cao, qua đồng quê bốc lửa
Bước đi, như một tu sĩ lớn được bao bọc bởi Thượng đế,
Trên mặt đất sống động, nơi nguyên tử thổn thức

Cảm thấy mặt trời chảy trong máu
Bị thiêu rụi vì kiêu hãnh trong không khí chói lòa
Rùng mình hiểu được sự huy hoàng là con người.

(Bài này tôi dịch thấy khó khăn lỏng chỏng, vì cứ nghĩ đến những người lính cứu hỏa trong đám cháy rừng)

mardi 2 juillet 2013

Luận về khoa học và nghệ thuật - JJR (22)


Các khu vườn của chúng ta được trang hoàng với những bức tượng và các phòng trưng bày với những bức tranh. Các bạn nghĩ là chúng thể hiện điều gì những kiệt tác này của nghệ thuật được trưng bày cho sự ngưỡng mộ của công chúng ? Những người bảo vệ tổ quốc ư ? hay là những con người còn vĩ đại hơn mà họ đã làm giàu cho tổ quốc bằng đức hạnh của họ ? Không. Đó là những hình ảnh của tất cả những sự lầm lạc của trái tim và của lý trí, được chăm chút rút ra từ thần thoại cổ, và được giới thiệu từ rất sớm cho sự tò mò của con trẻ của chúng ta; chắc hẳn là để cho chúng có trước mắt mình những hình mẫu của những hành động xấu, ngay cả trước khi biết đọc.

Từ đâu mà sinh ra tất cả những lạm dụng này, nếu không phải từ sự bất bình đẳng tang tóc giữa con người bởi sự danh giá của tài năng và sự hèn kém của đức hạnh ? Đó là hiệu quả hiển nhiên của tất cả sự học hành của chúng ta, và là hậu quả nguy hiểm nhất của nó. Người ta không hỏi về một người xem anh ta có lòng trung thực hay không, mà hỏi xem anh ta có tài năng không; cũng không hỏi về một cuốn sách xem nó có hữu dụng không, mà là nó được viết có hay không. Những phần thưởng được ban phát cho trí tuệ đẹp, và đức hạnh đành chịu không có vinh dự. Có hàng ngàn giải thưởng cho các bài luận hay, không có giải nào cho những hành động đẹp. Thì tuy nhiên người ta hãy nói cho tôi biết, liệu vinh quang gắn với bài luận hay nhất mà nó sẽ được đăng quang bởi Viện hàn lâm này có so sánh được với công trình đã lập ra giải thưởng hay không ?

Nhà hiền triết không chạy theo của cải, nhưng ông không vô cảm với vinh quang; và khi ông thấy nó được phân chia kém đến thế, thì đức hanh của ông, mà một chút thi đua đã có thể làm sôi động lên và trở nên có lợi cho xã hội, nó rơi vào suy nhược, và tắt ngấm đi trong sự nghèo khổ và lãng quên. Đó là cái điều mà về lâu về dài phải sản sinh ra ở mọi nơi việc ưa thích những tài năng dễ chịu hơn những tài năng hữu ích, và là điều mà kinh nghiệm đã khẳng định quá rõ từ sự canh tân của khoa học và nghệ thuật. Chúng ta có những nhà vật lý, hình học, hóa học, thiên văn học, nhà thơ, nhạc sĩ, họa sĩ; chúng ta không có công dân nữa; hoặc nếu chúng ta còn có họ, rải rác trong những vùng nông thôn bị bỏ quên, thì họ chết đi ở đó thiếu đói và bị khinh bỉ. Đó là tình trạng mà họ bị hạ thấp xuống, đó là những tình cảm mà họ nhận được từ chúng ta, những người cho chúng ta bánh mì và đem sữa cho trẻ con của chúng ta.

------------------------------------------------- 
 
Nos jardins sont ornés de statues et nos galeries de tableaux. Que penseriez-vous que représentent ces chefs-d'oeuvre de l'art exposés à l'admiration publique? Les défenseurs de la patrie? ou ces hommes plus grands encore qui l'ont enrichie par leurs vertus? Non. Ce sont des images de tous les égarements du coeur et de la raison, tirées soigneusement de l'ancienne mythologie, et présentées de bonne heure à la curiosité de nos enfants; sans doute afin qu'ils aient sous leurs yeux des modèles de mauvaises actions, avant même que de savoir lire.
D'où naissent tous ces abus, si ce n'est de l'inégalité funeste introduite entre les hommes par la distinction des talents et par l'avilissement des vertus? Voilà l'effet le plus évident de toutes nos études, et la plus dangereuse de toutes leurs conséquences. On ne demande plus d'un homme s'il a de la probité, mais s'il a des talents; ni d'un livre s'il est utile, mais s'il est bien écrit. Les récompenses sont prodiguées au bel esprit, et la vertu reste sans honneurs. Il y a mille prix pour les beaux discours, aucun pour les belles actions. Qu'on me dise, cependant, si la gloire attachée au meilleur des discours qui seront couronnés dans cette Académie est comparable au mérite d'en avoir fondé le prix ?
Le sage ne court point après la fortune; mais il n'est pas insensible à la gloire; et quand il la voit si mal distribuée, sa vertu, qu'un peu d'émulation aurait animée et rendue avantageuse à la société, tombe en langueur, et s'éteint dans la misère et dans l'oubli. Voilà ce qu'à la longue doit produire partout la préférence des talents agréables sur les talents utiles, et ce que l'expérience n'a que trop confirmé depuis le renouvellement des sciences et des arts. Nous avons des physiciens, des géomètres, des chimistes, des astronomes, des poètes, des musiciens, des peintres; nous n'avons plus de citoyens; ou s'il nous en reste encore, dispersés dans nos campagnes abandonnées, ils y périssent indigents et méprisés. Tel est l'état où sont réduits, tels sont les sentiments qu'obtiennent de nous ceux qui nous donnent du pain, et qui donnent du lait à nos enfants.


Nguyễn Thị Loan & các cuộc thi thế giới (8)

Chúc mừng lần nữa Á hậu 2 của cuộc thi Hoa hậu các dân tộc Việt Nam (mình thấy tên cuộc thi này còn hay hơn là cuộc thi Hoa Hậu Việt Nam, nó hợp với Loan hơn :))

Mình đã bắt đầu nóng ruột muốn Loan bắt tay ngay vào việc chuẩn bị đi thi, ngay từ bây giờ, vì mình nghĩ Loan sẽ cần ít nhất là 4 tháng để chuẩn bị đấy, 6 tháng thì tốt hơn.

Việc đầu tiên là Loan phải tìm cách đặt vấn đề thẳng với các cơ quan tuyển chọn và tổ chức đi thi các cuộc thi thế giới. Loan đừng chờ họ mời, mà đặt vấn đề trực tiếp luôn. Loan không có gì để mất cả, chỉ sợ mất thời gian thôi. Loan nói là em muốn đi thi cuộc thi ấy, để được đi thi thì cần những điều kiện gì? (nhờ ông Vũ Khắc Tiệp hỏi được không ?)

Theo ý mình Loan nên yêu cầu được dự thi Hoa hậu Trái đất. Về cuộc thi HH Hoàn vũ, như mình đã nói, họ không ưu tiên vẻ đẹp lành mạnh tự nhiên, vốn là lợi thế to lớn của Loan, mà họ ưa vẻ đẹp sexy, vốn là điểm yếu của Loan. Nhân tiện, mình sẽ gợi ý chọn một phong cách cho Loan, trong những bài sau, nhưng mình nói sơ ở đây là Loan nên theo đuổi phong cách gợi cảm, chứ đừng cố sexy, bởi nếu suốt từ xưa đến giờ, Loan không theo phong cách ấy, thì đột ngột thay đổi khó lắm, phải từ từ. Gợi cảm, theo ý mình, là sexy một cách kín đáo. Lấy ý tưởng từ bức tranh của Botticelli (La naissance de Venus), khi thần Vệ nữ sinh ra từ bọt sóng, thì nàng hoàn toàn khỏa thân, sau đó có Ba nữ thần Quyến rũ (les Trois Grâces) tới đem một tấm voan của sự e thẹn khoác lên người nàng!! Như vậy ngụ ý là muốn duyên dáng quyến rũ thì phải che đậy một chút, hihi.

Về cuộc thi HH Thế giới, thì đấy quả là một cuộc thi lớn, uy tín. Nhưng mình nhận thấy là những năm gần đây nó thường được tổ chức ở Trung Quốc. Mình e rằng các bạn 4 tốt, thậm tốt, chí tốt ấy chắc chắn sẽ có khả năng làm mọi điều để cản đường một nàng HH Việt Nam. Vì vậy, nếu được và phải chọn lựa, thì cũng nên chọn một cuộc thi khác.

Nhưng nói chung, không nên khó tính. Bất cứ cuộc thi quốc tế nào, dù nhỏ đến đâu chăng nữa, thì Loan cũng cứ đi thi, nếu không còn lựa chọn tốt hơn. Mang về một giải, rồi Loan sẽ lại đi thi tiếp.

Tuổi của Loan vừa đẹp để dự thi (các cô trẻ hơn sẽ ngốc hơn), Loan còn năm nay và năm sau nữa, chứ từ 25 tuổi trở đi thì nhan sắc sẽ mất đi vẻ tươi tắn.

Vậy Loan bắt tay ngay vào việc khởi động đi nhé, tất nhiên kết quả sẽ không có ngay, mà có khi còn phải chờ nhiều tháng, nhưng chuẩn bị ngay từ bây giờ là đúng lúc rồi đó.

Bonne continuation (tiếp tục tốt nhé!)

lundi 1 juillet 2013

Je t'aimerai pour deux - Enrico Macias

http://www.youtube.com/watch?feature=endscreen&NR=1&v=wfDoAfkdjsE

Je t'aimerai pour deux

Pour que l´amour soit toujours en éveil
Et que demain te fasse encore plus belle
Pour que les pleurs n´abîment pas tes yeux
Toute ma vie, je t´aimerai pour deux

Ne pense pas que tu pourrais souffrir
Je sais, les mots ne sont pas l´avenir
Ne pense pas aux couples malheureux
Toute ma vie, je t´aimerai pour deux

Je sais qu´il y a beaucoup de garçons
Qui s´en vont de coeur en coeur
Je sais aussi que les papillons
Sont seuls à croire qu´ils sont aimés des fleurs

Ce que je dis n´est pas pour te séduire
Regarde-moi! Je ne sais pas mentir
Et puis, dis-moi que tu vois dans mes yeux
Que, dans la vie, je t´aimerai pour deux

Le vent suffit aux arbres pour tomber
Aussi puissants étaient-ils
Un coeur suffit pour voir s´effondrer
Tous les soucis des moments difficiles

Je t´aime au point d´en oublier mes joies
L´amour, vois-tu, ne se commande pas
Et si un jour, tu me rends malheureux
Eh bien, tant pis, je t´aimerai pour deux!

Để tình yêu luôn luôn tỉnh thức
Và ngày mai khiến anh còn đẹp hơn
Để những giọt lệ không làm hư mắt anh
Suốt đời em sẽ yêu anh cho cả đôi mình

Đừng nghĩ là anh có thể đau buồn
Em biết, lời nói không phải là tương lai
Đừng nghĩ đến những đôi không hạnh phúc
Suốt đời em sẽ yêu anh cho cả đôi mình

Em biết có rất nhiều chàng trai
Lượn từ trái tim này sang trái tim khác
Em cũng biết là chỉ có những cánh bướm
Mới tin rằng chúng được hoa yêu

Điều em nói không phải để quyến rũ anh
Hãy nhìn em ! Em không biết nói dối
Rồi hãy nói anh nhìn thấy trong mắt em
Rằng suốt đời em sẽ yêu anh cho cả đôi mình

Gió đủ để làm cho cây đổ
Dù cây có mạnh mẽ đến chừng nào
Một trái tim đủ để thấy sụp đổ
Tất cả lo phiền những lúc khó khăn

Em yêu anh đến mức quên cả niềm vui
Tình yêu, anh thấy đấy, không sai khiến được
Và nếu một ngày, anh làm em đau khổ
Thì mặc kệ thôi, em sẽ yêu anh cho cả đôi mình.