dimanche 10 mai 2015

Vinh quang của Đảng Cộng Sản


La liberté guidant le peuple, Eugène Delacroix, 1830, huile sur toile, Département des peintures, musée du Louvre, Paris.

Nhân dịp nhân dân các nơi ăn mừng tưng bừng những ngày lễ Chiến Thắng, tôi xin được nói đôi lời cùng các bác về vinh quang của Đảng Cộng Sản (ĐCS)!

Trước tiên, tôi mời các bác thừa nhận rằng, ĐCS, mà tôi định nghĩa là Đảng bảo vệ quyền lợi của dân nghèo chiếm đa số, có hai công lao lớn nhất là : 1° cứu dân nghèo khỏi chết đói hàng loạt - 2° cung cấp giáo dục phổ cập cho đại đa số dân nghèo. Nếu các bác cũng thừa nhận như vậy, thì trên nền tảng ấy chúng ta cùng tranh luận tiếp; còn nếu không, thì chúng ta lại tiếp tục chửi nhau, kiểu nào thì tại hạ cũng sẵn sàng tiếp chiêu các quý vị !

Vậy, có lắm bác chống Cộng quyết liệt, hễ cứ nghe nói đến ĐCS, thì hùng hùng hổ hổ, đỏ mặt tía tai, nói văng nước miếng, để ra sức chứng minh rằng ĐCS là một cái Đảng tồi tệ nhất, tai họa của loài người, đại khái thế ! Tôi mới bèn lưu ý các bác ấy là, từ khi có ĐCS, thì nhân loại không chết vì nạn đói nữa (về việc dân Trung Quốc chết đói dưới thời Mao Trạch Đông, thì các bác nghiên cứu lịch sử thêm một tí nữa về xã hội TQ tiền MTĐ đi, đấy không phải chỉ vì MTĐ không thôi đâu, mình là trí thức thì phải không được thiên vị, đừng có vu khống chứ !) Thế là các bác ấy bèn nổi xung lên chửi tôi một trận tơi bời ! Chửi mệt rồi thì tôi lại nhận xét thêm là, chỉ có mỗi ĐCS, hoặc là hậu duệ của ĐCS, là chăm lo đến giáo dục đại chúng mà thôi. Thế là các bác ấy lại điên lên chửi tôi một trận thứ hai, vv. Tôi cứ tiếp tục hoài như vậy, đến khi các bác ấy hoàn toàn kiệt sức rồi, không cất nổi nên lời nữa, thì tôi mới nói là, thực ra tôi cũng đâu có phải là không đồng ý với các bác ấy? Tôi cũng đồng ý với các bác ấy đấy chứ? Rằng là ĐCS là Đảng của dân nghèo ít học, tất nhiên là họ phải lãnh đạo dở ! Tôi chỉ không đồng ý với các bác ấy có một chút xíu mà thôi, đó là không phải là họ lãnh đạo dở NHẤT. Lãnh đạo dở nhất, theo tôi, chính là đám trí thức "cục phân", mà họ tự cho là mình có ăn có học, có tri thức, có tâm hồn , nhưng mà họ đã lãnh đạo một cách nào đấy khiến cho quyền lực phải đưa đến tay người Cộng Sản. Chứ bình thường, dân nghèo chẳng có ai muốn đi làm Cách Mạng cả. Tôi đố mấy bác Việt Tân với mấy bác Việt Kiều chống Cộng thuyết phục được dân Việt Nam ta đi làm Cách Mạng nữa đấy !


(còn tiếp)

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire