dimanche 28 mai 2017

Thư giãn hài

 (Thưa các bác, bài này tôi viết từ hôm thứ sáu nhưng internet bị đứt nên không gửi đi được !)


Tôi nghe nói ông Xuân Phúc thăm Mỹ xong lại đi thăm Nhật, sợ các bác phải lo chuẩn bị căng thẳng nên kể chuyện hài cho các bác thư giãn :-)

Hồi xưa tôi thuê nhà ở khu A75 (nói tên ra ở Sài Gòn ai cũng biết, hồi về Sài Gòn, qua Hải Quan, khai số nhà, anh Hải quan hỏi, ở khu A75 hả? ). Khu ấy toàn gia đình các anh từ thiếu tá trở lên, anh nào anh nấy đều tăm tắp, rám nắng, săn chắc, khỏe mạnh, đẹp trai lắm, lại hay lam hay làm, nhanh thoăn thoắt, thế mà cứ bị vợ chửi sa sả. Có anh thì thầm bảo tôi rằng, vợ anh nó hung dữ lắm, chứ không được hiền dịu như em đâu :-) :-p Có dịp tôi mới hỏi vợ ảnh, anh ấy đẹp trai như vậy chị không sợ ảnh có bồ à? Chị ấy nói : không sợ, mình có bảo lão ấy là nếu có léng phéng cô nào, thì mình sẽ cầm dao phay chém vào chân, không chém vào chỗ nào hiểm lỡ lão ấy chết là mình đi tù, chỉ chém vào bắp chân thôi, thế là lão ấy sợ lắm !

Hồi ấy con trai tôi mới chừng được mười mấy tháng, đang tập đi, chiều chiều cậu ấy thích được mẹ dắt đi dạo lòng vòng trong xóm, ném đá xuống những vũng nước. Một hôm tôi bắt gặp ở một góc phố có một nhóm tấu hài quây sân khấu biểu diễn, tôi bèn đứng lại xem.

Có hai anh đang tấu hài, một anh cao to mặc đồ vét thắt cà vạt, anh kia nhỏ bé trông ăn mặc lôi thôi hơn. Anh cao to nói, trời ơi bà con tới xem đông quá, tụi mình gặp hên rồi, bây giờ tụi tôi xin biểu diễn ảo thuật cho bà con xem nha ! Ảnh hỏi anh nhỏ bé, mày có 5000 đồng không cho tao mượn biểu diễn coi ! Anh kia càu nhàu, coi láng o đẹp trai như vậy mà tờ 5000 cũng phải đi mượn, ảnh moi tất cả các túi, cuối cùng cũng kiếm được tờ 5 ngàn, đưa anh kia. Anh kia giơ tờ tiền lên nói : "Bà con nhìn nè, đây là tờ năm ngàn của tôi...", anh kia nói : "của tôi chớ !", anh này bảo, thì tao nói vậy thôi. Ảnh lại nói : "Bà con nhìn nè, đây là tờ năm ngàn của tôi...", anh kia lại cãi, cãi qua cãi lại một hồi, anh to con thỏa hiệp : "thôi bây giờ tao nói đây là tờ năm ngàn, không nói của ai, được chưa?" lúc đó anh kia mới chịu.

Sau đó ảnh giơ tờ năm ngàn lên, nói là sẽ làm cho nó biến mất, làm anh nhỏ con hơi sợ, ảnh bèn trấn an là, đây là ảo thuật thôi mà, tao làm nó biến mất rồi lại làm nó hiện ra trở lại ! Thế là ảnh làm nó biến mất, bốc khói. Nhưng đến lúc làm cho nó hiện ra trở lại thì mãi mà không làm được. Anh nhỏ con tức quá, chửi anh to con. Anh to con giận quá bảo, có 5 ngàn đồng, mày làm gì dữ vậy, mày muốn đánh nhau hả? Anh nhỏ con muốn đánh nhau thật. Anh to con nói, chờ chút để tao cởi áo ra, chứ tao có mỗi một bộ đồ đẹp đánh nhau rách áo lấy gì mà đi diễn ! Thế là ảnh làm bộ rất hung hăng, cởi phăng áo vét ra. Đến đây thì bà con cười ồ lên, vì bên trong áo vét, cái áo sơ mi đẹp của ảnh bị thủng lỗ te tua đằng sau lưng.

Tôi buồn cười gần chết, nhưng mà thằng con trai đứng một chỗ mãi chán, đòi đi nơi khác, thế là tôi bỏ đi, chẳng kịp cho tiền (đi chơi cũng đâu có mang tiền theo), đến bây giờ trong bụng vẫn còn áy náy, khán giả nào mà cũng như tôi thì hai anh ấy chắc phải diễn hài rách rưới mãi !

(Thực ra thì chính em cũng rách rưới lắm, chỉ có mọi người nhìn vào ai cũng tưởng là mình giàu sang !!)

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire