mardi 5 novembre 2013

Le printemps des environs de Paris

Zephire a bien raison d'estre amoureux de Flore ;
C'est le plus bel objet dont il puisse jouyr ;
On voit à son eclat les soins s'esvanouyr,
Comme les libertez devant l'oeil que j'adore.

Qui ne seroit ravy d'entendre sous l'aurore
Les miracles volans qu'au bois je viens d'ouyr !
J'en sens avec les fleurs mon coeur s'espanouyr,
Et mon luth negligé leur veut respondre encore.

L'herbe sousrit à l'air d'un air voluptueux;
J'apperçoy de ce bord fertile et tortueux
Le doux feu du soleil flatter le sein de l'onde.

Le soir et le matin la Nuict baise le Jour ;
Tout ayme, tout s'embraze, et je croy que le monde
Ne renaist au printemps que pour mourir d'amour.

Marc-Antoine Girard de SAINT-AMANT   (1594-1661)


Mùa xuân xung quanh Paris

Zéphir thật có lí vì đã yêu Nữ thần Hoa;
Đó là điều đẹp nhất Thần có thể tận hưởng;
Người ta thấy những chăm sóc tan vào vẻ tươi thắm
Như là tự do trước ánh mắt mà tôi tôn thờ.

Ai mà không mê thích khi lắng nghe lúc hừng đông
Những điều kì diệu bay bổng mà tôi vừa nghe trong rừng
Tôi cảm thấy cùng với hoa tim tôi bừng nở,
Và cây đàn luth tôi bỏ quên lại muốn cất tiếng đáp lời

Cỏ mỉm cười với không khí vẻ khêu gợi
Tôi thấy bên bờ sông màu mỡ và quanh co
Mặt trời dịu êm mơn man ngực sóng.

Chiều và sáng Đêm hôn Ngày
Vạn vật đều yêu, cháy bỏng, và tôi tin
Cả thế giới đều hồi sinh vào mùa xuân chỉ để chết bởi ái tình.

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire