lundi 30 septembre 2013

Mê cung

Oui, Prince, je languis, je brûle pour Thésée.
Je l'aime, non point tel que l'ont vu les enfers,                 635
Volage adorateur de mille objets divers,
Qui va du Dieu des morts déshonorer la couche,
Mais fidèle, mais fier, et même un peu farouche,
Charmant, jeune, traînant tous les cœurs après soi,
Tel qu'on dépeint nos Dieux, ou tel que je vous voi.     640
Il avait votre port, vos yeux, votre langage,
Cette noble pudeur colorait son visage,
Lorsque de notre Crète il traversa les flots,
Digne sujet des vœux des filles de Minos.
Que faisiez-vous alors ? Pourquoi sans Hippolyte              645
Des héros de la Grèce assembla-t-il l'élite ?
Pourquoi, trop jeune encor, ne pûtes-vous alors
Entrer dans le vaisseau qui le mit sur nos bords ?
Par vous aurait péri le monstre de la Crète,
Malgré tous les détours de sa vaste retraite.                650
Pour en développer l'embarras incertain,
Ma sœur du fil fatal eût armé votre main.
Mais non, dans ce dessein je l'aurais devancée ;
L'amour m'en eût d'abord inspiré la pensée.
C'est moi, Prince, c'est moi dont l'utile secours                655
Vous eût du Labyrinthe enseigné les détours.
Que de soins m'eût coûtés cette tête charmante !
Un fil n'eût point assez rassuré votre amante.
Compagne du péril qu'il vous fallait chercher,
Moi-même devant vous j'aurais voulu marcher ;               660
Et Phèdre au Labyrinthe avec vous descendue
Se serait avec vous retrouvée, ou perdue.

(Racine, Phèdre, II, 5, v.631-662)



Vâng, thưa Hoàng tử, em u hoài, em cháy bỏng vì Thésée
Em yêu ổng, không phải như khi địa ngục nhìn thấy ổng,
Người mê say hay đổi thay bao nhiêu là người yêu,
Đến làm ô danh nơi gối chăn của vị thần cõi chết,
Nhưng trung thành, nhưng kiêu hãnh, và thậm chí hơi hung bạo,
Quyến rũ, trẻ trung, kéo theo sau tất cả mọi trái tim
Như là người ta miêu tả những vị thần, hay như là anh trong mắt em.
Ông ấy mang dáng điệu của anh, đôi mắt anh, lời nói
Vẻ thẹn thùng cao quý này tô hồng gương mặt ổng,
Khi mà vượt trên những làn sóng của đảo Crète,
Xứng đáng với ước mong của các con gái vua Minos.
Khi đó anh đang làm gì, vì sao không có Hippolyte,
Ông ấy đã tập hợp tinh hoa các anh hùng Hy lạp?
Vì sao, còn quá trẻ, khi đó anh đã không thể
Lên chiến thuyền đưa ổng tới bến bờ của chúng em?
Lẽ ra dưới tay anh đã chết con quái vật đảo Crète,
Mặc cho mọi đường vòng nơi hang ổ rộng lớn 
Để dàn trải sự hoang mang không chắc chắn, 
Chị em là Ariane đã quấn sợi chỉ định mệnh vào tay anh.
Nhưng không đâu, trong ý định này hẳn em đã đi trước chị ấy;
Tình yêu hẳn đã gợi trước cho em cảm hứng.
Chính là em, thưa Hoàng tử, chính là em đã hỗ trợ anh hiệu quả
Đã chỉ cho anh những uốn lượn của mê cung.
Bao nhiêu chăm sóc em đã dành cho mái đầu duyên dáng này !
Một sợi chỉ không đủ làm người yêu của anh yên dạ !
Bạn đồng hành của hiểm nguy mới cần anh tìm kiếm;
Chính là em sẽ muốn trước anh bước đi;
Và Phèdre đã cùng anh xuống dưới Mê cung
Sẽ cùng anh, được tìm thấy, hoặc cùng lạc lối. 

samedi 28 septembre 2013

Nguyễn Thị Loan - nguy hiểm !

Loan ơi, mình đọc lại thì thấy Loan bị tai nạn từ hôm mùng 1/09. Sao Loan không tới bệnh viện lớn, bệnh viện chấn thương chỉnh hình ấy ? Ở đấy mới có bác sĩ giỏi, đừng đi bệnh viện tư. Dân VN mình ớn thật, mình mà bị tai nạn đau ở đâu, là phóng đến bác sĩ ngay, chứ ai lại ở nhà hết mấy ngày, rồi đi bó lá như thế ! Nằm nhà 3 tuần rồi mà chân còn thâm đen, là nguy hiểm lắm, bị hoại tử cưa chân đi bây giờ ? Có khi bị nhiễm trùng máu, chết luôn ấy (phỉ thui, phỉ thui) ! Nếu bệnh viện ở Hà Nội tệ quá thì Loan bay vào miền Nam đi ! Bác sĩ ở trong Sài Gòn giỏi lắm, mà họ hiền hậu, kỹ hơn.

Loan ơi, mình suy nghĩ và hơi sợ đấy, chắc cũng yếu bóng vía, nhưng thời điểm Loan bị tai nạn, mình nghe nói Loan cũng đang được đề cử đi thi Miss Universe. Mình chỉ sợ có ai ghen ghét gì chăng ? Có thể là không phải vậy (xin lỗi, xin lỗi), nhưng mà có kiêng có lành. Thôi chẳng đi thi thì thôi, ở nhà bán ốc cũng tốt. Bị thương ở mắt cá chân là nguy hiểm lắm đấy Loan ạ, mình biết có nhiều người bị thọt chân cả đời đấy. Khổ thân Loan quá ! Cẩn trọng nhé ! Đi bệnh viện ngay lập tức đi !

Hồi xưa mình cũng bị tai nạn ô tô, lúc ô tô đâm vào mình, văng xuống đường, xe tiếp tục lao tới, mình còn kịp nghĩ "à hóa ra mình chết vì bị ô tô cán", nhưng may quá chàng tài xế kịp dừng lại (sau đó chàng sợ quá, bế mình miết, đưa vào bệnh viện, rồi lại bế về nhà, hihi). Mình bị bó chân, đi nạng cả tháng trời, khi bỏ băng ra, thì chân to chân bé mất vài tháng nữa (sợ gần chết, tưởng sẽ bị như vậy cả đời chứ, hehe). Chân thâm đen mãi, xoa mật gấu và đủ các thứ lá lẩu không hết, sau đó thoa thuốc Najatox mua ở hiệu thuốc ấy, thì chỉ một tuần là máu bầm tan sạch, hết đau nhức. Các bác sĩ sẽ lại mắng mình vì chỉ thuốc lung tung, nhưng nếu các ngài cho thuốc mãi mà không khỏi, thì Loan thử xem sao, nhớ là trong thuốc có nọc rắn độc, đừng thoa vào vết thương hở miệng.

Ở bên Pháp này, nếu Loan bị vỡ xương như vậy, là nhất thiết Loan phải dùng nạng, để chân được bất động nơi xương bị vỡ cho đến khi nó lành, chứ không có tập tễnh đi lại như Loan đâu ! Ôi tôi ớn bà quá ! Bà không sợ bị cưa chân à ? Bà mà bị thọt chân, thì đừng nói thi hoa hậu, có khi người yêu cũng ... (phỉ thui, phỉ thui).

Phụ nữ nhà Cám thi hoa hậu

Ha hi hi i hi i hi Các bác xem chung kết cuộc thi Miss World chưa ? Nghĩ đến cuộc thi Miss Universe sắp tới đây mà tôi lại ...  Ôi Ha hi hi i hi i hi

Các bà Thúy Hạnh, Thúy Nga, Thúy Hằng, Thúy Nguyệt, Thúy Cải... ơi, nghe tôi nói này ! Bao nhiêu năm nay các bà được quyền cử người đẹp đi thi hoa hậu, thời các bà đã thỏa sức mà tung hoành :

"Dang tay cố nhét vuông tròn
Phúc duyên cướp lấy, vàng son giật về"
(Tấm Cám truyện thơ - HY)

("Vuông tròn" nghĩa là "tình" mà "vàng son" thì nghĩa là "tiền" đấy các bác ạ!)

Thế các bà đã đọc đoạn N. H. Thiệp tả tướng Đặng Tiến Đông lúc ông ấy gặp nàng Vinh Hoa, thấy nàng đẹp quá, bủn rủn chân tay, đánh rơi cả kiếm chưa ? Trong bản đầu tiên, ông ấy viết rằng là ĐTĐ vốn không phải là kẻ lỗ mãng, nên biết rằng mỹ nhân cũng như anh hùng, đều là báu vật của trời. Thế các bà thử ngẫm lại xem khi các bà quyết không để cho các trang quốc sắc của chúng ta như Thùy Dung, Thị Loan, Thu Thảo một cơ hội nào, thì các bà đã ít nhất là ba lần lỗ mãng không ?

vendredi 27 septembre 2013

Núi thần - Về thời gian (11)

Thực ra "Núi thần" hoàn toàn có thể được kể như một câu chuyện bình thường mà không cần rất nhiều chi tiết về thời gian như là nó đã được viết. Có thể thấy là người kể cố ý thu hút sự chú ý của người đọc với những chỉ dẫn về thời gian, và ông ấy làm điều đó hoặc là hết sức tài tình, hoặc là hoàn toàn theo cảm nhận tự nhiên của ông ấy về thời gian. Vì quả thực là, những chỉ dẫn về thời gian ấy thực ra không giúp ích gì cho người đọc trong việc theo dõi diễn biễn câu chuyện, mà còn khiến ta rất vất vả, thậm chí còn gây cảm tưởng hoang mang. Thời gian dường như bị làm cho rối tung, lẫn lộn, lẩn tránh, vuột mất khỏi ý thức của người đọc khi ta muốn nắm bắt nó, nhưng khi ta muốn quên nó, thì nó lại xuất hiện trở lại. Ví dụ như, khi HC mới tới Berghof, chàng được nói là khoảng 23 tuổi, khi Settembrini hỏi tuổi, HC nói là chàng đang trong tuổi 24, và đến khoảng nửa cuốn truyện, thì chàng vẫn nói mình 24 tuổi, trong khi mà thời gian chuyện kể và thời gian truyện dường như đều đã trôi qua rất lâu rồi. Sự xáo trộn về thời gian này, như chúng ta có thể giả thuyết, là chủ quan vì nó thuộc về ý thức của con người. Những con người đối mặt với cái chết hàng ngày chắc hẳn phải có quan niệm về thời gian khác với những người khỏe mạnh khác.

Thế giới "ở trên cao" Berghof là một nơi mà mọi giá trị đều đảo ngược lại so với thế giới "ở đồng bằng". HC nhận xét rằng, ở đồng bằng, người ta chỉ quan tâm đến việc bạn còn tiền hay không, nhưng ở trên cao, chàng nhận thấy là những bệnh nhân chỉ bị ám ảnh về nhiệt độ của cơ thể họ tăng không. Đối với Joachim, vốn khao khát trở thành sĩ quan, con người của kỷ luật, của sức mạnh, hay đối với Settembrini, người nghiên cứu văn học, vốn tin tưởng vào tiến bộ và sự phát triển lành mạnh của tinh thần, nhưng tiếc thay cả hai lại không có  được sức khỏe mà họ khao khát, thì chuỗi ngày ở nhà nghỉ dưỡng bệnh lao là phí hoài, đau khổ, buồn chán không nguôi. Ngược lại với họ là chàng HC trẻ trung khỏe mạnh, lẽ ra cũng sẽ không khác gì những con người ở đồng bằng lên chơi thăm người bệnh, nếu như ý thức sâu sắc về cái chết đã không ám ảnh chàng đến thế. Trong thế giới những người bệnh ấy, HC chẳng khác gì một siêu nhân, vì chàng không bệnh tật, không sợ cái chết, mà thậm chí sẵn sàng đương đầu với nó, tìm cách để hiểu nó. Chính vì vậy mà HC đã nhận ra giá trị đảo ngược của thời gian ở xứ sở của cái chết. Lần đầu tiên là khi chàng ngậm nhiệt kế để đo nhiệt độ cơ thể, chàng ngạc nhiên nhận thấy rằng, những phút đầu tiên dường như dài dằng dặc, nhưng đến phút cuối cùng, thì chàng lại để vuột mất nó và rốt cuộc là đã không thể ngậm được nhiệt kế trong đúng bảy phút như là chàng đã quyết định tuân thủ một cách chính xác. Trong một đoạn miêu tả nội tâm rất dài, Thomas Mann, với vai trò người kể chuyện, đã để nhân vật của mình suy tư về sự vô lý và vô nghĩa khi con người, hoàn toàn chủ quan, bất chấp sự vô biên của thời gian, muốn chia nó thành những đơn vị như mùa, năm, tháng, ngày, giờ...

Nguyễn Thị Loan và việc giữ gìn (13)

http://vietnamnet.vn/vn/xa-hoi/141749/a-hau-nguyen-thi-loan-bi-o-to-can-qua-chan.html

Ôi em ơi, em làm chị thất vọng quá ! Quên mất không chỉ Loan bài giữ gìn sức khỏe, cứ ỷ y nàng là dân thể thao chuyên nghiệp. Bây giờ mà lại vỡ mắt cá chân thì còn múa may với luyện tập, thi cử gì nữa ! Đây cũng có một phần lỗi của ông Đinh La Thăng đây!

Mình lại nhớ có một cô diễn viên ngôi sao của nhà hát ballet Pháp, cô ấy tất nhiên là đẹp, múa đẹp lắm ấy, nhưng bị dân trong ngành chê là múa hơi thiếu cảm xúc. Đọc một bài phỏng vấn cô ấy kể về hành trình của mình như thế nào thật là hay. Có đoạn cô ấy nói là cô ấy luôn ý thức để giữ gìn sao cho khỏi bong gân trật khớp, cho nên lúc nào nhà hát cần cô ấy cũng sẵn sàng múa bất cứ vai nào. Mình cũng có dịp may được xem hai lần cùng một vở ballet với hai nữ diễn viên múa khác nhau, phải công nhận là cô ấy múa đẹp tuyệt vời, hơn cô kia một chút, nhưng đến đoạn múa đôi với chàng người yêu, thì rõ ràng là cô kia múa trông âu yếm đắm đuối hơn, còn nàng này thì chắc bận lo giữ cho khỏi bong gân trật khớp nên trông hơi lạnh lùng hihi.

Hehe, nói vậy, chắc cũng cần một chút yếu tố may mắn nữa, nhưng giữ gìn cẩn trọng là điều nên làm. Nếu mình khỏe mạnh, làm việc đều đặn, thì làm được nhiều, cho dù có chậm chạp hơn người khác. Còn ốm đau thì làm gì được ?

Cela dit, chúc Loan mau khỏe, trong lúc ngồi một chỗ thì suy ngẫm tìm cách đoạt giải một cuộc thi Hoa hậu nữa nhé !

jeudi 26 septembre 2013

Núi thần - Về thời gian (10)

Trong cuốn "Thi pháp về tiểu thuyết" (La poétique du roman, Vincent Jouve, Armand Colin, 2013, 1°Ed. 1997), ông giáo sư Văn học Pháp của Đại học Reims Champagne-Ardenne trình bày ngắn gọn, cô đọng với các định nghĩa khái niệm và các ví dụ minh họa dễ hiểu về thời gian trong tiểu thuyết. Trong đó, ông ấy phân biệt "thời gian của chuyện kể" (temps du récit)- được tính bằng số dòng, số trang tiểu thuyết - và thời gian của truyện (câu chuyện được kể - temps de l'histoire) - được tính bằng ngày, tháng, năm, giờ... trong nội dung truyện - ; Từ đó việc phân tích thời gian cho thấy nhiều hiệu ứng về nghĩa trong tiểu thuyết. Dựa trên sự phân biệt này, chúng ta có thể nghiên cứu những câu hỏi cổ điển về thời khắc, tốc độ, tần số và trình tự thời gian trong việc kể chuyện.

"Núi thần" là một chuyện kể dài, như chúng ta đã nói, gần một ngàn trang loại sách bỏ túi. Thời gian nội dung truyện diễn ra là trong vòng bảy năm, như người kể chuyện, hoặc tác giả, muốn thế. Và thực ra thời gian này hoàn toàn là chủ quan thôi, vì ngay trong  phần mở đầu, gần hai trang, dành để nói về ý định của tác giả, người kể chuyện đã nói rằng rất có thể đấy cũng chẳng phải là bảy năm, và nói chung tốt nhất là nhân vật chính của ông ấy chẳng nên hỏi xem bao nhiêu thời gian sẽ trôi qua đối với chàng trên mặt đất này. Người kể cũng dường như thách thức độc giả một cách kín đáo, rằng sự hấp dẫn hay nhàm chán của một cuốn sách không phụ thuộc vào thời lượng của nó, và rằng, theo ông ấy, cái gì hấp dẫn thì nó phải được xây dựng một cách kỹ càng tỉ mỉ. Và quả thực là, khi bắt đầu cuốn sách dày cộp ấy, với những đoạn miêu tả dài dằng dặc và có vẻ vô dụng, nhưng lại buộc ta phải hết sức tập trung để không vuột mất một điều chính yếu, như một sợi chỉ của nàng Ariane trong tâm tưởng, đôi lúc chúng ta phát cáu với tác giả, với người kể chuyện, với người giới thiệu và với cả chính mình vì đã tìm đọc nó, thì sau khi kết thúc nhanh chóng và khá hời hợt việc đọc, có điều gì đấy bắt ta phải lần đọc lại, càng lúc càng tỉ mỉ hơn, và ngay cả khi cái việc đọc lại này có vẻ không bao giờ kết thúc, thì đột nhiên ta nhận thấy rằng, ta không cần và cũng không muốn rời nó nữa.

Phần đầu của truyện, về mặt thời gian, diễn ra êm thấm như ta thường thấy trong những cuốn tiểu thuyết khác, với chuyến đi của Hans Castorp từ Hambourg đến "Núi thần" (khi đó với độc giả vẫn còn chưa là "núi thần" mà chỉ đơn giản là Davos-Platz, trong vùng núi Alpes thuộc Thụy sĩ), tiếp theo là đoạn analepse (tôi tạm dịch là "trở ngược lại thời gian" - phulangsa) kể lại tuổi thơ của HC, cho đến hết chương II. Đến đây thì mọi sự vẫn ổn, mặc dù những chỉ dấu về thời gian đã rất dồi dào, hơn là cần thiết, ta có cảm tưởng như vậy. Trong đó một chi tiết được lặp lại nhiều lần dưới dạng prolepse (ngược lại với analepse, tôi tạm dịch là "dự đoán tương lai" - phulangsa), là HC dự định ở lại nơi này ba tuần. Những sự xáo trộn về thời gian (anachronies) sẽ chỉ thực sự bắt đầu cùng với kỳ nghỉ.

lundi 23 septembre 2013

Núi thần - Thomas Mann (9)

Vậy trong "Núi thần", như trong nhiều tác phẩm văn học khác, chúng ta có một nhân vật chính đi phiêu lưu để tìm hiểu ý nghĩa của cuộc đời. Nếu như nhân vật Chương trong "Con gái thủy thần" của N. H. Thiệp thực hiện những cuộc phiêu lưu nối tiếp về mặt địa lý, hướng ra phía biển, đi theo nữ thủy thần, thì Hans Castorp chỉ làm một cuộc du hành duy nhất đến Berghof, một nơi nếu không phải là địa ngục, thì cũng ở lưng chừng giữa mặt đất và địa ngục, và nữ thần Perséphone của nơi này chính là nàng Clawdia Chauchat (Settembrini đã ám chỉ điều này khi hỏi xem HC đã nếm những hạt lựu hay chưa). Ở nơi đó HC có cơ hội gặp những con người còn sống và sẽ chết rất mau chóng, và mỗi cuộc gặp gỡ tìm hiểu như vậy có thể coi là một cuộc phiêu lưu về mặt thời gian. Chương V, có mục cuối cùng mang tên "Đêm Walpurgis". Tên gọi của mục này mang sự mơ hồ. Đêm Walpurgis theo nghĩa cổ xưa của Châu Âu là đêm kết thúc mùa đông, đêm hội của các vị nam và nữ thần của sự phồn thực. Theo nghĩa tôn giáo, đó là đêm hội của phù thuỷ và ma quỷ. Trong "Faust" của Goethe, đó là đêm hội mà Faust gặp lại nàng Marguerite với một dải ruy-băng quấn quanh cổ để che đi vết chém của lưỡi rìu đao phủ. Chính trong mục này HC tỏ tình với CC. Trong mục trước đó, có tên là "Vũ điệu của thần chết", HC đã rủ người anh họ của mình đi làm một việc đặc biệt là đi tặng hoa và thăm hỏi những bệnh nhân được coi là "hấp hối", nói chuyện với họ, và chỉ ít lâu sau, chứng kiến sự kiện là họ biến mất. Người cuối cùng được kể ra trong chuỗi những cuộc viếng thăm này là một nàng thiếu nữ tên là Karen Karstedt, cả ba người đã đi chơi nhiều lần cùng nhau, và họ thậm chí đã đến thăm nghĩa trang của Davos, nơi mà họ biết rằng, chỉ ít lâu sau, Karen sẽ được đặt ở đó. Chúng ta thấy như vậy HC đặc biệt quan tâm đến thời gian, tựa như chàng muốn tìm hiểu thời gian ngắn ngủi của sự sống để hiểu thấu thời gian vĩnh cửu của cái chết. Và quả vậy, hệ thống thời gian trong tiểu thuyết này cũng rất phức tạp.

samedi 21 septembre 2013

Nguyễn Thị Loan và về phong cách (12)

http://www.nhansac.vn/ngoc-han-va-nguyen-thi-loan-mac-trang-phuc-trinh-dien-giao-luu-van-hoa-sap-toi-tai-phap/

Ôi mời các bạn ngắm thần Vệ nữ của chúng ta này !

Mình thấy Loan tuyệt đẹp trong tất cả những tấm hình này, thần thái, tư thế, phong cách đều hoàn hảo, chỉ trừ cái váy phần trên rất đẹp phần dưới hơi cứng và rườm rà, giày cũng thô xấu, trang điểm vẫn hơi trắng quá, má và môi lẽ ra phải hồng hơn.

A mình hy vọng là Loan có đọc cái blog của mình, tất cả những lỗi của Loan trước đây đều gần như biến mất, đầu giữ cao, lưng thẳng, hở vai hở tay hở cổ, cái gì cũng đẹp. Các bạn có để ý là ngay cả tai của Loan cũng rất đẹp không ? Tai dày dặn, dái tai tròn, tướng số thế này đi thi mà không đoạt giải thì mình xin đi bằng hai tay, hihi.

Mới đây lại thấy chọn Trương Thị May đi thi Miss Universe (nàng hơi già quá, mà mình tìm lác mắt không thấy cái hình áo tắm nào của nàng, chắc ông Donald Trump lại được một phen cười ngặt nghẽo, ông ấy rất khoái chí vì vụ các cô thi Miss World mặc xà rông thay cho áo tắm !). Nhưng mình đọc bài phỏng vấn bà Thúy Nga thì mình hiểu rồi. Mỗi đơn vị cử người đi thi họ có bản quyền mà họ bỏ tiền ra mua, nên họ muốn làm sao có lợi cho họ càng nhiều càng tốt, chứ họ chẳng quan tâm đến việc cử người đẹp thật đi thi đâu, công chúng thì ngây thơ cứ chờ dài cổ. Cho nên chúng mình lại phải suy nghĩ tiếp.

Về phong cách của Loan, nếu Loan được cử đi thi Miss Universe thì mình lo đấy, vì Loan không sexy như Đặng Thu Thảo, không đặc biệt quyến rũ như Thùy Dung. Ưu điểm của Loan là trông nhẹ nhàng thảnh thơi (chứng tỏ là cơ bắp khỏe, hehe), như trong tấm hình Loan bước đi trong loạt ảnh này. Mặt Loan rất xinh đẹp khi tươi tắn dịu dàng, đôi khi lại tinh nghịch sắc sảo.

Cho nên mình nghĩ là Loan nên có một phong cách nồng nàn và thanh thoát (chứ đừng cố sexy nhé, vì lúc đó trông Loan hơi ngượng nghịu, hơi sexy thôi). Mình không thích cái vẻ rụt rè e ấp mà dân VN mình rất ưa, nó cho mình cảm giác là mình đang trình diễn trước các bà sồn sồn quạu cọ, sẵn sàng tiêu diệt cái đẹp vì đức hạnh. Loan thử tưởng tượng là Loan đang trình diễn trước một chàng nghệ sĩ rất tài hoa, nhạy cảm và rộng lượng, anh ấy rất mê Loan và Loan làm cái gì anh ấy cũng thấy đẹp hết.

vendredi 20 septembre 2013

A time for us

http://www.youtube.com/watch?v=YKRhaa2QpKw

http://www.youtube.com/watch?v=qMxcpJx6R2k

A time for us someday there'll be
When chains are torn by courage born of a love that's free
A time when dreams so long denied
Can flourish as we unveil the love we now must hide
A time for us at last to see
A life worthwhile for you and me
And with our love through tears and thorns
We will endure as we pass surely through every storm
A time for us someday there'll be
A new world, a world of shining hope for you and me
A time for us at last to see
A life worthwhile for you and me
And with our love through tears and thorns
We will endure as we pass surely through every storm
A time for us someday there'll be
A new world, a world of shining hope for you and me

fiers jeunes gens que l'amour embrase
vierge de mai au doux attraits
aimez vous donc
la rose embaume un seul moment
la joie est courte, jeunesse trop vite passe
vierge sage, à quel plaisir de changer de choisir
il faut aimer l'amour
c'est un mari que veut l'une,l'autre voudrait la lune
quelles soient blondes ou brunes
amour les mene toutes

chantons dansons et faisons les fous
bientôt la mort se rira de nous
doux comme miel ou amer comme fiel
voie de l'enfer ou musique du ciel
doux comme miel ou amer comme fiel
amour nous brise tous
la rose embaume un seul moment
la joie est courte, jeunesse trop vite passe

Thanh niên kiêu hãnh tình yêu bừng cháy
trinh nữ tháng Năm quyến rũ ngọt ngào
hãy yêu đi
hoa hồng chỉ tỏa hương một lúc
niềm vui ngắn ngủi, tuổi xuân qua nhanh
nàng trinh nữ ngoan, thỏa thích thay đổi chọn lựa
cần phải yêu tình yêu
người này muốn một người chồng, người khác muốn mặt trăng
tóc vàng hay tóc nâu
tình yêu đều dẫn dắt

Hát đi, nhảy múa và vui đùa
chẳng mấy chốc cái chết sẽ cười nhạo chúng ta
ngọt như mật ong hay đắng như mật đắng
đường xuống địa ngục hay âm nhạc thiên giới 
ngọt như mật ong hay đắng như mật đắng
tình yêu sẽ khiến ta tan nát
hoa hồng chỉ tỏa hương một lúc
niềm vui ngắn ngủi, tuổi xuân qua nhanh

jeudi 19 septembre 2013

Sagesse

—Seigneur, c’est trop? Vraiment je n’ose. Aimer qui? Vous?
Oh! non! Je tremble et n’ose. Oh! vous aimer je n’ose,
Je ne veux pas! Je suis indigne. Vous, la Rose
Immense des purs vents de l’Amour, ô Vous, tous

Les coeurs des saints, ô vous qui fûtes le Jaloux
D’Israël, Vous, la chaste abeille qui se pose
Sur la seule fleur d’une innocence mi-close,
Quoi, moi, moi, pouvoir Vous aimer. Êtes-vous fous ?

Père, Fils, Esprit? Moi, ce pécheur-ci, ce lâche,
Ce superbe, qui fait le mal comme sa tâche
Et n’a dans tous ses sens, odorat, toucher, goût,

Vue, ouïe, et dans tout son être—hélas! dans tout
Son espoir et dans tout son remords que l’extase
D’une caresse où le seul vieil Adam s’embrase?

(Paul Verlaine, Sagesse, II, 4)


Thưa Đức ngài, thật là quá đáng ? Thật sự, tôi không dám. Yêu ai ? Ngài ư ?
Ôi không! Tôi run rẩy và không dám. Ôi, yêu ngài tôi không dám,
Tôi không muốn! Tôi không xứng đáng. Ngài, Bông Hồng
Mênh mông của những làn gió tinh khiết của Tình yêu, ôi Ngài, mà tất cả

Những trái tim thánh, ôi ngài là Người ghen tuông xứ Israël
Ngài, con ong trinh bạch đậu trên
Bông hoa duy nhất của sự ngây thơ khép hờ,
Sao kia, tôi, tôi, có thể yêu Ngài. Ngài điên rồi sao?

Cha, Con, Thánh thần ? Tôi, kẻ tội lỗi này, kẻ hèn nhát,
Kẻ hay tuyệt này, làm điều ác như là nhiệm vụ
Và chỉ có trong mọi giác quan, ngửi, sờ, nếm,

Thấy, nghe, và trong cả thân mình, than ôi! trong cả
Niềm hy vọng và trong cả những tiếc hận, sự ngất ngây
Của một vuốt ve mà duy nhất chàng Adam già nua bừng cháy ?

dimanche 15 septembre 2013

Secrète harmonie de beautés diverses - Tosca

http://www.youtube.com/watch?v=Iyh7r1uOhM0

Recondita armonia
Recondita armonia di bellezze diverse!
È bruna Floria, l’ardente amante mia,
e te, beltade ignota
cinta di chiome bionde!
Tu azzurc hai l’occhio
Tosca ha l’occhio nero!
L'arte nel suo mistero
le diverse bellezze insiem confonde:
ma nel ritrar costei
il mio solo pensiero,
ah! il mio sol pensier sei tu!
Tosca sei tu! 

Secrète harmonie de beautés diverses

Harmonie cachée des beautés contrastées!
Elle est brune Floria, mon amante ardente,
et vous, belle inconnue
couronnée avec des cheveux blonds!
Vous avez vos yeux d'azur
Tosca a les yeux au beurre noir!
L'art mystérieux
les différentes beautés ensemble :
mais pendant que je la peins 
Ma seule pensée,
ah! Ma seule pensée, c'est toi!
Toi Tosca !


Sự hài hòa bí mật của những vẻ đẹp tương phản

Nàng tóc nâu, Floria, người tình nồng nàn của tôi,
và em, người đẹp xa lạ, đội vương miện tóc óng vàng!
Em có đôi mắt xanh biếc
Tosca có cặp mắt đen mượt!
Nghệ thuật huyền bí
những vẻ đẹp khác biệt cùng nhau :
nhưng trong khi tôi vẽ nàng,
Tư tưởng duy nhất của tôi,
a ! Tư tưởng duy nhất của tôi là em !
Là em, Tosca!

Vissi d'arte - Tosca

http://www.youtube.com/watch?v=_OIExoUb8jk

Vissi d'arte, vissi d'amore,non feci mai male ad anima viva!Con man furtivaquante miserie conobbi aiutai.Sempre con fè sincerala mia preghieraai santi tabernacoli salì.Sempre con fè sinceradiedi fiori agli altar.Nell'ora del doloreperché, perché, Signore,perché me ne rimuneri così?Diedi gioielli della Madonna al manto,e diedi il canto agli astri, al ciel,che ne ridean più belli.Nell'ora del dolore,perché, perché, Signore,ah, perché me ne rimuneri così?

J'ai vécu d'art, j'ai vécu d'amour,
je n'ai jamais fait de mal à âme qui vive !
Par une main cachée
j'ai soulagé toutes les misères que j'ai rencontrées.
Toujours avec une foi sincère
ma prière
est allée vers le saint tabernacle.
Toujours avec une foi sincère
j'ai offert des fleurs à l'autel.
En ce temps de douleur
pourquoi, pourquoi, Seigneur,
pourquoi m'en récompenses-tu ainsi ?
J'ai offert des joyaux pour le manteau de la Madone,
et offert mon chant aux étoiles, au ciel,
qui en resplendissaient, encore plus beaux.
En ce temps de douleur
pourquoi, pourquoi, Seigneur,
ah, pourquoi m'en récompenses-tu ainsi ?

Tôi đã sống trong nghệ thuật

Tôi đã sống trong nghệ thuật, tôi đã sống trong tình yêu,
Tôi đã chưa bao giờ làm đau khổ một linh hồn đang sống !
Với một bàn tay ẩn giấu
tôi xoa dịu tất cả những nỗi đau khổ mà tôi từng gặp.
Luôn luôn với một niềm tin chân thật
lời nguyện cầu của tôi hướng tới tủ thờ.
Luôn luôn với một niềm tin chân thật
tôi đã đặt hoa lên bệ thờ.
Trong thời khắc đau đớn này
vì sao, vì sao thưa Đức ngài,
vì sao Ngài lại ban thưởng cho tôi như vậy ?
Tôi đã tặng những trang sức cho áo choàng của Đức mẹ,
và dâng hiến bài ca của mình cho những ngôi sao, trên bầu trời,
để chúng  tỏa sáng, còn đẹp hơn.
Trong thời khắc đau đớn này
vì sao, vì sao thưa Đức ngài,
vì sao Ngài lại ban thưởng cho tôi như vậy ?

vendredi 13 septembre 2013

E lucevan le stelle - Roberto Alagna

http://www.youtube.com/watch?v=v6z_a8Ivl-k

http://www.youtube.com/watch?v=YvC-xrZQIiw (Placido Domingo)

http://www.youtube.com/watch?v=lKWZqhtWNGQ (Jonas Kaufmann)

E lucevan le stelle,
ed olezzava la terra
stridea l'uscio dell'orto
ed un passo sfiorava la rena.
Entrava ella fragrante,
mi cadea fra le braccia.
O dolci baci, o languide carezze,
mentr'io fremente le belle forme disciogliea dai veli!
Svanì per sempre il sogno mio d'amore.
L'ora è fuggita, e muoio disperato!
E non ho amato mai tanto la vita!

Et les étoiles brillaient,
Et la terre embaumait,
La porte du jardin grinçait,
et un pas effleurait le sable.
Elle entrait, parfumée,
me tombait dans les bras.
O doux baisers ! ô caresses langoureuses !
Tandis que je tremblais, elle libérait ses belles formes de leurs voiles
Il s'est évanoui pour toujours, mon rêve d'amour.
L'heure s'est envolée, et je meurs désespéré !
Et je n'ai jamais autant aimé la vie !

Và những vì sao tỏa sáng
Và mặt đất tỏa hương
Cánh cửa vườn cót két
Và một bước chân lướt đi trên cát.
Nàng bước vào, thơm ngát,
Ngã vào vòng tay tôi
Ôi nụ hôn ngọt ngào !
Ôi vuốt ve đắm đuối !
Trong khi tôi run rẩy, nàng gỡ bỏ những tấm voan
che thân hình xinh đẹp.
Giấc mơ tình yêu của tôi đã lịm tắt mãi mãi.
Thời giờ bay đi, và tôi chết trong tuyệt vọng !
Và tôi chưa từng bao giờ yêu cuộc đời đến thế !

Les feuilles mortes - J. Prévert - Y. Montand

http://www.youtube.com/watch?v=cOsVVeojMZs

Oh, je voudais tant que tu te souviennes
Des jours heureux où nous étions amis
En ce temps-là la vie était plus belle
Et le soleil plus brûlant qu'aujourd'hui.

Les feuilles mortes se ramassent à la pelle
Tu vois, je n'ai pas oublié
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle
Les souvenirs et les regrets aussi.

Et le vent du Nord les emporte,
Dans la nuit froide de l'oubli.
Tu vois je n'ai pas oublié,
La chanson que tu me chantais...

C'est une chanson qui nous ressemble,
Toi tu m'aimais, et je t'aimais
Et nous vivions, tous deux ensemble,
Toi qui m'aimais, moi qui t'aimais.

Mais la vie sépare ceux qui s'aiment,
Tout doucement, sans faire de bruit
Et la mer efface sur le sable
Les pas des amants désunis.

Lá rụng

Ôi em mong ước biết bao rằng anh vẫn nhớ
Những ngày hạnh phúc khi ta thân nhau
Thời đó cuộc sống tươi đẹp hơn
Và mặt trời cháy bỏng hơn bây giờ

Những chiếc lá rụng gom lại chiếc xẻng
Anh thấy không, em đã không quên
Những chiếc lá rụng gom lại chiếc xẻng
Những kỷ niệm và nuối tiếc cũng vậy

Gió phương Bắc mang chúng đi
Trong đêm lạnh của lãng quên
Anh thấy không em vẫn không quên
Bài hát cho em anh từng hát...

Đó là bài hát giống như chúng ta
Anh yêu em và em yêu anh
Và hai ta cùng sống bên nhau,
Anh yêu em, và em yêu anh.

Nhưng cuộc sống chia lìa đôi lứa
Rất dịu êm, không tiếng động
Và sóng biển xóa đi trên cát
Dấu chân những tình nhân lỡ làng.

jeudi 12 septembre 2013

Belle - Notre Dame de Paris

http://www.youtube.com/watch?v=KUXGVfmrEN4

Quasimodo, Frollo & Phoebus

Quasimodo:

Belle
C´est un mot qu´on dirait inventé pour elle
Quand elle danse et qu´elle met son corps à jour, tel
Un oiseau qui étend ses ailes pour s´envoler
Alors je sens l´enfer s´ouvrir sous mes pieds

J´ai posé mes yeux sous sa robe de gitane
A quoi me sert encore de prier Notre-Dame?
Quel
Est celui qui lui jettera la première pierre?
Celui-là ne mérite pas d´être sur Terre

Ô Lucifer!
Oh! Laisse-moi rien qu´une fois
Glisser mes doigts dans les cheveux d´Esmeralda

Frollo:

Belle
Est-ce le diable qui s´est incarné en elle
Pour détourner mes yeux du Dieu éternel?
Qui a mis dans mon être ce désir charnel
Pour m´empêcher de regarder vers le Ciel?

Elle porte en elle le péché originel
La désirer fait-il de moi un criminel?
Celle
Qu´on prenait pour une fille de joie, une fille de rien
Semble soudain porter la croix du genre humain

Ô Notre-Dame!
Oh! Laisse-moi rien qu´une fois
Pousser la porte du jardin d´Esmeralda

Phoebus:

Belle
Malgré ses grands yeux noirs qui vous ensorcèlent
La demoiselle serait-elle encore pucelle?
Quand ses mouvements me font voir monts et merveilles
Sous son jupon aux couleurs de l´arc-en-ciel

Ma dulcinée laissez-moi vous être infidèle
Avant de vous avoir mené jusqu´à l´autel
Quel
Est l´homme qui détournerait son regard d´elle
Sous peine d´être changé en statue de sel?

Ô Fleur-de-Lys
Je ne suis pas homme de foi
J´irai cueillir la fleur d´amour d´Esmeralda

Les trois:

J´ai posé mes yeux sous sa robe de gitane
À quoi me sert encore de prier Notre-Dame?
Quel
Est celui qui lui jettera la première pierre?
Celui-là ne mérite pas d´être sur terre

Ô Lucifer!
Oh! Laisse-moi rien qu´une fois
Glisser mes doigts dans les cheveux d´Esmeralda


Quasimodo:

Đẹp 
Là một từ hẳn đã được tạo ra để dành cho nàng
Khi nàng nhảy múa và phơi thân thể mình trong ánh sáng, tựa như
Một con chim xòe cách để bay lên
Khi đó tôi cảm thấy địa ngục mở ra dưới chân
Tôi đã ghé mắt nhìn dưới tà váy gitane của nàng
Tôi còn cầu nguyện Đức mẹ làm gì nữa ?
Ai 
là kẻ sẽ ném vào nàng viên đá đầu tiên ?
Hắn sẽ không xứng đáng ở trên mặt đất
Hỡi Lucifer
Ôi hãy để tôi chỉ một lần thôi
Luồn những ngón tay tôi vào trong tóc nàng Esméralda

Frollo:

Đẹp
Có phải là quỷ sứ đã hiện hình trong nàng
Để làm chệch đi ánh mắt tôi hướng tới Đức chúa vĩnh hằng ?
Ai đã đặt vào thân mình tôi ham muốn xác thịt này
Để ngăn tôi nhìn về phía Thiên đường ?
Nàng mang trong mình tội lỗi nguyên thủy
Khao khát nàng có biến tôi thành kẻ phạm tội ?
Nàng
Mà người ta coi là một cô gái mua vui, một cô gái chẳng ra gì 
Dường như đột nhiên mang cả thập giá của loài người
Ôi Đức mẹ !
Ôi ! Hãy để cho tôi chỉ một lần thôi
Đẩy cánh cửa khu vườn của Esméralda

Phoebus:

Đẹp
Mặc cho đôi mắt to đen của nàng mê hoặc ta
Quý cô vẫn còn là một trinh nữ ư ?
Khi những chuyển động của nàng khiến tôi thấy bao hứa hẹn tuyệt vời
Dưới tà váy màu sắc cầu vồng của nàng

Người thương của anh, hãy cho anh được không chung thủy với em
Trước khi dẫn em tới trước bệ thờ
Ai
là người đàn ông có thể rời ánh mắt khỏi nàng
Mà không bị trừng phạt biến thành tượng muối ?
Ôi Fleur-de-Lys, 
Anh không phải là người có đức tin
Anh sẽ đi hái bông hoa tình yêu của nàng Esméralda

C ba :

Tôi đã ghé mắt nhìn dưới tà váy gitane của nàng
Tôi còn cầu nguyện Đức mẹ làm gì nữa ?
Ai 
là kẻ sẽ ném vào nàng viên đá đầu tiên ?
Hắn sẽ không xứng đáng ở trên mặt đất
Hỡi Lucifer
Ôi hãy để tôi chỉ một lần thôi
Luồn những ngón tay tôi vào trong tóc nàng Esméralda

Tu ne m'as pas laissé le temps - David Halliday

http://www.youtube.com/watch?v=3LHYdOKU-1I

Tu ne m'as pas laissé le temps
J'reste
avec mes souvenirs
ces morceaux du passé
comme un miroir en éclats de verre
mais à quoi ça sert

C'que j'voulais dire
reste sur des pages blanches
sur lesquelles je peux tirer un trait
c'était juste hier

Tu ne m'as pas laisser le temps
de te dire tout c'que je t'aime
ni tout c'que tu me manques

On devrait toujours dire avant
l'importance que les gens prennent
tant qu'il est encore temps
mais tu ne m'as pas laissé le temps

Toi qui m'as tout appris
et m'as tant donné
C'est dans tes yeux que je grandissais
et me sentais fier

Pourquoi sans prévenir
un jour tout s'arrête
et vous laisse encore plus seul sur terre
sans savoir quoi faire

Tu ne m'as pas laissé le temps
de dire tout c'que je t'aime
ni tout c'que tu me manques

on devrait toujours dire avant
l'importance que les gens prennent
tant qu'il est encore temps
tu n'm'as pas laissé le temps

Anh đã không để cho em thời gian

Em còn lại

với những kỷ niệm
những mảnh vụn quá khứ
như một tấm gương vỡ vụn từng mảnh
nhưng để làm gì ?

Điều em muốn nói 

còn lại trên giấy trắng
trên đó em có thể kẻ một đường
mới hôm qua thôi

Anh đã không để cho em thời gian

để nói hết cho anh em yêu anh biết chừng nào
nhớ anh biết chừng nào

Người ta luôn phải nói trước

điều mà họ thấy là quan trọng
chừng nào còn thời gian
Nhưng anh đã không để cho em thời gian

Anh đã dạy em mọi điều

cho em bao điều
trong mắt anh em đã lớn lên
và cảm thấy tự hào

Vì sao không báo trước

một ngày tất cả dừng lại
để ta còn cô đơn hơn trên mặt đất
chẳng biết phải làm gì

Anh đã không để cho em thời gian

để nói hết cho anh em yêu anh biết chừng nào
nhớ anh biết chừng nào

Người ta luôn phải nói trước

điều mà họ thấy là quan trọng
chừng nào còn thời gian

Nhưng anh đã không để cho em thời gian

Les flots du Danube - Thanh Lan

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Les-Flots-Du-Danuble-Song-Nuoc-Biec-Thanh-Lan/IWZDU8E6.html

Sóng Danube

Một dòng sông sâu cuồn cuộn sóng trôi về nơi đâu
Gió đưa buồm nâu mang tâm hồn vào cõi u sầu
Một vầng trăng nhô rùng mình dưới muôn đợt sóng vỗ
Lá hai hàng cây khô đang gieo mình vào cõi mơ hồ

Sóng lớp lớp, sóng lớp lớp, sóng đem nguồn vui
Đang chơi vơi, đang chơi vơi, sóng lan mọi nơi
Khi đau thương, khi yêu đương, thiết tha vô vàn
Sóng dâng trong lòng ta mơ màng

Yêu nàng thiếu nữ ven sông chèo đò
Yêu vì đôi mắt em không hoen mờ
Cho lòng du khách bâng khuâng mong chờ
Cho dòng sông xanh lại trôi lững lờ

Sóng đang về, sóng tràn trề
Sóng dâng tình chứa chan còn vang câu thề
Sóng vui mừng, hát vang lừng đón đưa đôi ta tưng bừng

Rồi tình chưa phai sao vội tới hương biệt ly
Bến xưa gặp nhau nay ai ngờ là bến ly tan
Nhịp sầu tuôn rơi pha hoà sóng mong tìm ai
Tháng năm dần trôi em trông chờ mà chẳng thấy ai về

Ngày vui đã qua, bờ sông riêng có ta, nhìn sóng tuôn về phương trời xa mịt mờ
Xót xa, chiều nay ta tới đây để thấy trên dòng sông duyên tình tàn phai.

mardi 10 septembre 2013

Les valses de Vienne - François Feldman

http://www.youtube.com/watch?v=XhQk7gXIzPQ

Du pont des supplices
Tombent les actrices
Et dans leurs yeux chromés
Le destin s´est brouillé

Au café de Flore
La faune et la flore
On allume le monde
Dans une fumée blonde

{Refrain:}
Maintenant que deviennent
Que deviennent les valses de Vienne?
Dis-moi qu´est-ce que t´as fait
Pendant ces années?
Si les mots sont les mêmes
Dis-moi si tu m´aimes...
Maintenant que deviennent
Que deviennent les valses de Vienne?
Et les volets qui grincent
D´un château de province?
Aujourd´hui quand tu danses
Dis, à quoi tu penses?

Dans la Rome antique
Errent les romantiques
Les amours infidèles
S´écrivent sur logiciels

Du fond de la nuit
Remontent l´ennui
Et nos chagrins de mômes
Dans les pages du Grand Meaulnes

Từ trên chiếc cầu cực hình
Những nữ diễn viên rơi xuống
Trong những đôi mắt rực sáng
Số phận đã lu mờ

Nơi quán cà phê Flore
Chim thú và cây cối
Cả thế giới thắp sáng
Trong làn khói hoe vàng

Hôm nay đã ra sao
những điệu luân vũ thành Vienne ?
Hãy kế em nghe anh đã làm gì
Trong những năm tháng ấy ?
Nếu lời nói vẫn như xưa
Thì hãy nói anh có còn yêu em ?
Hôm nay đã ra sao
những điệu luân vũ thành Vienne ?
Những cửa chớp kêu cót két
Trong tòa lâu đài thôn quê
Ngày hôm nay khi khiêu vũ
Anh ơi, anh nghĩ gì ?

Trong thành Rome cổ đại
Những kẻ lãng mạn lang thang
Những mối tình không chung thủy
Được viết trên logiciels

Từ trong đêm sâu thẳm
Nỗi muộn phiền dâng lên
Những nỗi buồn niên thiếu
Trong truyện cậu bé Grand Meaulnes.