lundi 28 septembre 2015

Tinh thần của vẻ đẹp - Tóc bồng bềnh (23)


Bonjour tout le monde :-)

Ah ah, hôm qua mình nằm suy nghĩ một chút, thì nghĩ ra vì sao mà Loan không để được kiểu tóc đẹp, mặc dù là tóc Loan đẹp lắm đó, dày dặn, sung mãn.

Đúng là Loan chưa gặp được người làm tóc giỏi. Người nào giỏi (nghề của họ), là bao giờ họ cũng phải có tính nghệ sĩ trong đó (cho nên mình rất thích anh Võ Việt Chung, rất nghệ sĩ, mặc dù phong cách của ảnh hơi rườm rà, nữ tính cho nên rườm rà).

Loan dỏng tai lên mà nghe, mình nói cho Loan biết là, ở bên Pháp này, cũng phải tìm đỏ mắt mới được một người làm tóc giỏi. Bà nghệ sĩ kịch nói ở gần nhà mình, bà ấy chỉ đi làm tóc ở một tiệm chuyên dành cho nghệ sĩ Paris, mỗi lần làm đầu trả hết 300 ơ rô, nhưng mà bên cạnh bả thì bả là hoàng hậu mà mình là nữ tỳ. Mỗi lần xin hẹn làm tóc, là phải chờ 6 tháng, bả là nghệ sĩ, nên được ưu tiên chờ chỉ có 3 tháng thôi. Mà giá làm tóc bình thường, bình dân ở Pháp thì là khoảng 30-40 ơ rô thôi (đàn ông thì chừng 10E). Trong khi mà, mái tóc của mình thì đàn ông Pháp đã ngất ngây rồi, mà về Việt Nam thì mọi người khen tấm tắc. Để mình sẽ kể cho Loan nghe về phần mình thì minh làm thế nào.

(Hehe mình post đoạn này lên rồi đi ăn sáng đã rồi viết tiếp).

Hình này cô ăn mặc rất đẹp, vừa giản dị vừa rực rỡ nè cô nương, đúng tính cách của Loan. Váy hai dây mỏng như vậy vừa thanh nhã vừa gợi cảm, khoe được vai ngực, vải mềm mại khiến tà váy trông mềm mại rất đẹp, thấy chưa cô nương? Cái váy này nó khoe được tất cả đôi tay đẹp và cặp giò đẹp của Loan, trên hở nhiều, dưới hở ít (nhưng vẫn hở), đúng kiểu Paris nhé :-) Tóc trông cũng khá đấy, không có độn một đống trên đầu rồi trét keo trông như tổ quạ nữa !


http://www.vnbeauties.com/t61014p924-topic


Rồi tôi kể tiếp cho cô nương nghe tôi đi làm tóc ở Pháp thế nào.
Hồi ở VN thì tôi để tóc dài, vì càng làm càng xấu. Thợ làm tóc VN chê mình xấu nên khó làm đẹp ! Trong khi bên Pháp thì họ làm cho người xấu thành đẹp, còn ở VN thì biến người đẹp thành xấu, xong rồi chê xấu ! Sang Pháp thì tôi cũng để y như vậy rồi tự cắt tóc lấy, vì sinh viên nghèo tiếc ba chục ơ rô. Sau đó mình bắt đầu đi kiếm việc làm, nên phải chỉnh trang bề ngoài, nên bắt đầu đi làm tóc, mà thấy vẫn không đẹp. Đến một hôm định đi thi làm tiếp viên hội nghị, lương 10E/giờ, là ngon lành lắm (lương tối thiểu của Pháp là khoảng 6,6E), thế là mình bèn tung hết thần công lực ra.

Mình đến một tiệm tóc nhỏ ở trung tâm thành phố, trang trí có vẻ rất nghệ thuật, mình để ý từ lâu rồi. Có hai người làm tóc là một anh và một chị, mình thích đàn ông làm kia, nhưng lúc đó chị kia rảnh, nên chỉ làm. Chị hỏi mình muốn làm gì, mình nói muốn uốn quăn, chị nói trời ơi tóc thẳng dày đẹp như vậy uốn quăn làm gì (hihi lần đầu tiên được khen tóc đẹp), người Pháp họ ước có mái tóc như mình mà không được, mình nói tại vì người Việt mình toàn tóc thẳng, mình lại ước tóc quăn như người Pháp kia, làm cổ cười quá trời. Săm soi một lúc, cổ nói tóc mình sợi to và dày, uốn quăn là khó và lâu lắm đó nha, vì nó khó ăn thuốc. Cổ nói bây giờ cổ làm cho tăng volume (thể tích) lên, cho nó hơi bồng bềnh, rồi mai mốt tóc ăn thuốc rồi, có gì làm quăn tiếp.

Vừa làm cổ vừa giải thích nhiều điều rất hay về tóc, cổ nói là sợi tóc thực ra là những lớp vảy xếp chồng lên nhau, muốn tóc quăn thì phải tẩm thuốc vào lầm cho những lớp vảy đó tách ra, thì tóc sẽ phồng lên, và sau đó uốn quăn được. Khi cổ làm xong, thì tóc mình đẹp thiệt, tuy chưa quăn, nhưng bồng bềnh như mây. Cổ dặn là, khi gội đầu xong, thì không được sấy tóc, mà phải lau khô rồi để tự khô, thì tóc sẽ luôn bồng bềnh. Nếu thấy nó xẹp xuống, thì thấm ướt nó (phun nước nhẹ lên), rồi để tự khô, là nó lại bồng bềnh.

Từ đó trở đi, mình chỉ đến đó làm tóc. Sau đó thì mình làm quăn, lúc thì quăn nhiều, lúc thì quăn ít, tóc bao giờ cũng đẹp cực kỳ. Có dạo về VN hơi lâu, mình muốn đi làm tóc mà sợ xấu, cậu em trai mình mới tặng vé đi làm tóc ở một tiệm ở Sài Gòn chuyên làm cho nghệ sĩ điện ảnh, khổ quá mình không nhớ tên nữa, hình như là Lộc thì phải, ở đâu chỗ quận 5 ấy, hình như là đường Nguyễn Trãi, nhưng rất có thể mình nhầm đấy. Lần này là một anh làm tóc, mình dọa chàng là tóc ở bên Pháp mình làm đẹp như vậy, về VN sợ làm xấu. Thế là chàng ra sức cố gắng, sau đó thì mình cũng có một mái tóc rất đẹp, lọn ngắn lọn dài, làm mọi người rất ngạc nhiên là sao lại có thể cắt lọn ngắn lọn dài như vậy mà lại vẫn rất đẹp, hehe.

Tóm lại là, để làm một mái tóc đẹp, cần phải tùy theo khuôn mặt, chất lượng tóc, tính cách... của người đó, và phải có thêm chút tài hoa nghệ sĩ của người làm, chứ không phải cứ bôi trét lên là xong. Loan phải kiếm một anh nghệ sĩ thực thụ, chứ không phải tay mơ, và nói ảnh là anh làm sao cho tóc em tự nhiên bồng bềnh óng ả thiệt đẹp. Vì cho tới giờ, ngay cả khi Loan uốn quăn, thì lọn tóc của Loan cũng không tròn như lọn tóc của Thành, mà nó méo méo, nhọn nhọn. Đấy là vì, trước khi uốn quăn, Loan phải làm cho tóc tăng volume (làm cho sợi tóc phồng lên) trước đã.

Bon courage cô nương, lần này cô có nhiều đối thủ nặng ký lắm đó nha, phải chơi chặt chẽ vào !

À quên nói là tóc mình làm hết 70E mỗi lần thôi, nhưng hàng năm mình phải đi hàng trăm km về thành phố cũ để làm đúng cô thợ làm tóc ấy :-) nhân dịp đi nghỉ hè ấy ! Còn anh gì ở VN thì làm hết 400000đ (tất nhiên là mình có tặng thêm vì hài lòng quá, nhưng mình không nói bao nhiêu kẻo có người hú lên), nhưng mà đó là dịp ảnh giảm giá, bình thường hình như 600.

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire