jeudi 19 décembre 2013

Kinh nghiệm trông trẻ mẫu giáo (2)



Nhìn ảnh hai bà "bảo mẫu" mặt mày tiu nghỉu, tôi vừa tội nghiệp vừa buồn cười !! Hồi xưa khi trông trẻ, tôi cũng có một cô bạn là sinh viên Tây, cả hai làm việc rất ăn ý, là cánh tay phải và cánh tay trái của bà giám đốc. Nhưng mà tôi nghĩ nếu có ai lén quay phim nộp cho cảnh sát, chắc là chúng tôi cũng ra thế này, hehe!

Tôi thì tôi nghĩ là hai cô này yêu trẻ thật đấy, chỉ có họ không biết cách làm thôi. Chính cái ông quay phim còn nói là chỉ có buổi trưa mới nghe tiếng trẻ khóc thôi, điều đó chứng tỏ là cả ngày chúng nó không khóc, thấy chưa ? Tôi đố bà nào trông con mà cả ngày không khóc đấy, hay là cho ăn mà không mắng chúng nó đấy ? (tôi thì tôi rứt tóc con tôi, vì có lần đánh nó, nó né nên tôi đập vào giữa lưng, mình bị nóng lạnh hết mấy ngày vì sợ nó gãy xương sống). Mấy ông bà xông lên báo mắng chửi là vì chưa có gia đình, hoặc có gia đình rồi mà chưa có con, hoặc là có con rồi mà đếch chăm con, tống cho người ở hay là mẹ chồng chăm (ối xin lỗi các bác, dạo này tôi bị các blog tử tế cấm cửa, toàn phải đi đọc các blog du thủ du thực, nên lời ăn tiếng nói có bị ảnh hưởng đôi chút!)

Cô bạn trông trẻ của tôi, lúc mới vào cũng lắc trẻ con, tôi mới nói ấy đừng làm thế, lắc trẻ con chúng nó long óc gãy cổ, có sống được thì cũng tàn tật. Cô ấy sợ quá, tôi bèn nhân dịp dạy luôn một bài, đừng có đập vào lưng nó long phổi ra, đập vào thắt lưng thì vỡ thận, gãy xương sống, có người nói nên đánh vào chân nhưng phải lúc mình nóng quá, cầm khúc gỗ phang thì nó gãy chân, chỉ nên đánh vào mông thôi, nhưng nói chung là không nên đánh ... nói chung là làm cha mẹ không hề đơn giản, ai cũng phải học.

Có lần tôi giận một thằng nhãi đầu gấu chuyên đánh bạn, tôi bảo nó là mày là một thằng không có tim. Một hồi mới nhận ra suốt buổi cậu ấy vẩn vơ một xó, mắt rơm rớm, hỏi vì sao khóc thì không chịu nói, sau bạn nó giải thích là nó khóc là vì nó không có tim. Tôi mới bảo tại con làm cô giận quá cô mới nói vậy, nhưng nó vẫn lo. Tôi mới bảo thôi lại đây để cô thử xem con có tim không, tôi mới áp tai vào ngực nó một chốc rồi bảo, có tim đấy, cô nghe nó đập đây này, con lấy tay sờ thử mà xem. Thế là mặt chàng hồng lên vì mừng rỡ, cứ đặt tay lên ngực lắng nghe tim mãi.

A ha, tội nghiệp cho hai nàng gặp vận xui, nếu có ai gặp cho tôi gởi lời an ủi hai cô ấy, thông cảm thông cảm ! Tôi đây ở tuốt bên Tây mà còn phải trốn chui trốn nhủi, không dám xưng tên xưng tuổi, ló mặt ra sợ chúng chửi. Ấy là vì dân Việt Nam mình họ chẳng biết phải quấy gì cả, một phần là do các phóng viên đầu óc tầm thường, viết bài tầm bậy, tôi đọc blog tụi giang hồ thấy bọn hắn gọi là "phóng tinh viên", chắc ý nói là phóng viên tinh tướng.

Tôi  cũng định nói huyện Thủ Đức đừng có đem họ ra xét xử lưu động, tội nghiệp họ, lỡ họ tủi thân quá, có bề gì !! Phụ nữ mà chịu khó học hành làm việc, làm nghề trông trẻ như thế là tốt lắm rồi, phải huấn luyện thêm cho họ thôi. Tôi ớn nhất là ở trường mẫu giáo đàng hoàng mà cháu khóc cô dán miệng lại !! Các bác có khóc bao giờ chưa ? Khóc thì mũi nó nghẹt cứng lại, lại dán miệng thì làm sao thở được, thì nó nghẹt thở nó chết luôn chứ còn gì nữa ? Trường ấy cả cô ngu, mà hiệu trưởng cũng ngu, sao không thấy các bác phóng viên đưa lên báo ?

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire